Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013

18/12/2012 Dream





18/12 Dream


Lại 1 giấc mơ... Ếu hiểu có vấn đề gì mà mơ nhiều 1 cách lạ thường.=))




Nó thấy nó trong vai 1 sv trẻ đi thực tập, đến gửi xe ở 1 bãi vắng vẻ, hoang tàn giống như khu ổ chuột đổ nát của 1 nhà máy phế liệu đã bị bỏ hoang. Trước cánh cổng lớn xập xệ ra vào bãi, lác đác mấy đứa trẻ chỉ mới tầm hơn chục tuổi xíu. N~ ánh mắt còn ngơ ngác, ngây dại đang trông chờ ai đó đến thuê mướn chúng phụ n~ việc lặt vặt phù hợp.
Tình cờ từ trong đám trẻ nháo nhác đó, nó bắt gặp1 ánh mắt đen buồn, to tròn, lạc lõng như vô hồn đang dõi theo nó rất lâu. Một bé gái trong bộ váy ren trắng, trông thật khác biệt, tương phản vs đám trẻ xung quanh. Nó thấy trong mắt cô bé như mong mỏi, cầu cứu 1 điều gì đó ko thể thốt thành lời. Cô bé lặng lẽ, lủi thủi 1 mình 1 vẻ chứ ko ồ ạt, nháo nhác như n~ đứa trẻ khác. Điều đó khiến nó khựng lại trong giây lát, cảm xúc day dứt khó tả nhưng nó cũng chỉ là 1 sv nghèo, chỉ lo cho bản thân cũng dặt dẹo, éo le lắm rùi, sao có thể giúp đỡ chúng đc. Nó đành ngậm ngùi dứt áo bỏ lại tất cả, dắt xe vào bãi.
Khi quay trở ra, nó đưa mắt tới nơi cô bé ban nãy tìm kiếm nhưng.. cô bé đã có ng đón đi rồi sao? Nó có vẻ hụt hẫng, hối tiếc ngậm ngùi.. bỗng 1 bàn tay nắm lấy vạt áo nó từ phía sau. Nó giật mình ngoảnh lại.. vẫn đôi mắt to tròn, sợ sệt, e dè cùng gương mặt bầu bĩnh, đầy đặn, ngây thơ đó.. ánh nhìn quen thuộc, rụt rè với sự tò mò trc sự đời thường thấy ở n~ đứa trẻ. Khác với vẻ hoang dại của n~ bé khác, cô bé giống như 1 búp bê lạc giữa rừng hoang, giọng yếu ớt.. “Em muốn đi với anh!” Qua ánh mắt, nó thấy như đc gửi gắm 1 niềm tin, khao khát nhỏ bé trong cô gái. Nó hoang mang, đắn đo 1 hồi, ko biêt phải xử trí ra sao, chỉ biết gật đầu, dắt cô bé theo cùng vào nơi thực tập.

Nó thấy mình đi tham quan, dò hỏi tình hình ở 1 nhà xưởng bố cục giống như ngôi trường trung cấp kỹ thuật thuở trc nó học. Cuối h nó đc tập trung ở 1 căn phòng học giống như h lên lớp. Trong lớp có n~ bạn thân thuộc với nó từ cấp 2, 3… đặc biệt là có cả thằng bạn chết tiệt đang trốn nợ nó. Vẫn sự tế nhị, ngại làm xấu mặt bạn bè, nó chưa dám nhắc tới nợ nần và trò chuyện bt như ko có gì…
Đề bài yêu cầu trình bày, phân tích, các vấn đề em đã gặp, thấy đc trong buổi tham quan thực nghiệm hnay.. và 1 câu đánh giá chung chung, yêu cầu hãy viết lại câu đó dưới nhiều hình thức cụ thể khác nhau mà em liên tưởng đc. Nói chung là n~ câu hỏi rất mờ, tha hồ mà tưởng tượng bốc phét, dường như đó là sở trường của nó khi nó quan tâm, soi mói, chăm chú vào điều gì đó.
Cô bé theo nó thì vẫn kiên nhẫn đứng ngoài hành lang chờ đợi, đôi mắt lanh lợi, thông minh rất chịu khó quan sát xung quanh khiến nó cũng lấy làm lạ.. lí do gì khiến nhỏ đó chịu theo sau dai như vậy? Lúc đầu nó đã lo lắng, trẻ con vốn rất ham chơi, rồi sẽ gặp phiền phức, khó mà trông coi.. nhưng sự biết điều, kiên nhẫn, tự giác ở cô bé đã làm nó nghĩ lại và băn khoăn rất nhiều. Trong cô bé có n~ điều thật bé bỏng mà cũng có n~ điều thật lớn lao.
Trả bài, lúc ra về, nó đã chờ đợi sự tự giác từ thằng bạn khốn nạn nhưng con ng trơ tráo đó đã ko biết điều. Nó buộc phải lên tiếng nhắc khéo và thằng chó chết đó ban đầu giả vờ ko nhớ, nhưng sau đó cũng chịu nhận và lại khất hẹn như đinh đóng cột 1 cách quen thuộc như bao lần trước đó. Nó thấy thật ghê tởm khi n~ con ng này có thể hứa hẹn, thề thốt 1 cách trắng trợn, bừa bãi ko chút lăn tăn rồi chả 1 lần đúng hẹn. Quả nhiên ko ngoài dự đoán đó của nó, thằng chó chết đó biến mất 1 cách nhanh chóng lạ thường. Vs chúng, chỉ cần nợ đc, chằng bửa, nhằng nhụa đc của ng khác trc mắt thì dù có phải trốn chui lủi cả đời hay bỏ bê tất cả n~ thứ khác xung quanh cũng ko thành vấn đề. Nó đành tự nhủ sống ở đời phải biết chấp nhận n~ con người đó, lấy đó làm bài học để xa lánh, đề phòng n~ mặt trái trong cái xh này.

Nó rời lớp học, lặng lẽ tới bên cạnh xl cô bé đã để em đợi lâu và dắt cô bé trở lại bãi lấy xe. Nó thực sự rất ngưỡng mộ và yêu quý n~ bé có đức tính điềm đạm, kiên nhẫn, chịu đựng, ánh mắt hăng say quan sát, luôn tò mò, ham học hỏi với thế giới xung quanh nhưng hành vi lại luôn cẩn thận, từ tốn như bé. Thực sự đến lúc này nó vẫn chưa biết nên làm thế nào, liệu có phải con nhà ai đi lạc ko? Nó vốn ko quen bận tâm chuyện thiên hạ nên n~ lúc thế này nó thường hành xử rất vô trách nhiệm. Về trc bãi, nó để cô bé lại trc cổng, cô bé chăm chăm nhìn nó như vẻ nó phải trả cái gì đó cho cô bé vì cô đã cất công kiên nhẫn theo nó cả ngày hnay. Haha, ra là thế!:)) em bé ngây thơ này nghĩ, chỉ cần đi theo ai đó thì ng đó phải trả công cho em sao?=))
Bỗng có vài đứa trẻ khác xớn xác lại gần đưa cô bé tờ giấy gì đó và chỉ chỏ. Nó ko muốn dòm ngó chuyện riêng của em nhưng sự thất thần, sợ hãi trên khuôn mặt e khi xem mảnh giấy khiến nó thực sự tò mò. Nó vờ đi qua nhưng đã lén ngoái lại nhìn từ phía sau, nó thấy loáng thoáng trên đó ghi vài cái tên kèm theo n~ con số.. 40$/24h.v.v... Nó hoài nghi nhưng chưa hiểu chính xác ý nghĩa là gì nên phủi tay mặc kệ và tranh thủ lẳng lặng bước đi như ko có chuyện gì. Nó vốn vô tâm, ích kỷ, hờ hững vs mọi thứ xung quanh như vậy. Nó ko thể bận tâm hết mọi chuyện của thế gian đc, nó chỉ chú tâm hết mình tới n~ gì đặc biệt với nó, n~ ai cần nó, quan tâm nó thì nó trân trọng lại họ thôi.
Tới bãi, nó ko vội lấy xe mà lại chú chân tại nhà 1 ng quen. Trong giấc mơ, căn phòng nhỏ quản lý khu ổ chuột xập xệ này lại là của đại ka lớp trưởng thời trung cấp của nó.=)) Vẫn là cuộc trò chuyện, bàn luận quen thuộc xoay quanh vài vấn đề lặt vặt của máy tính và hỏi han cv, học hành, ty tình báo… Đc 1 lát thì ông anh nhờ dọn dẹp, vệ sinh phụ giúp. Nó đãng trí còn đổ nc lên bàn phím để vệ sinh cho kĩ giúp ông a nữa.=)) Thực sự là ếu hiểu sao lại mơ như vậy lun? Nc ngập bàn phím, nó lấy khăn lau khô, sấy rùi cắm lại xài vô tư mới ảo.=))… Dừng chân khá lâu ở đó, dường như nó làm thế vì miễn cưỡng trốn tránh cô bé kia hoặc vì muốn trốn nợ, sợ bị cô bé đòi cũng ko biết nữa.=)) Thâm tâm nó rất muốn làm 1 ng tốt, cưu mang, chăm sóc che chở 1 đứa trẻ tốt tính, có thể khiến nó khâm phục như vậy nhưng nó vốn tự ti về bản thân, khả năng ko có, nó chả có gì để có thể bao bọc, che chở cho ng khác đc cả.

Khi trời xế bóng, mập mờ tối, nó mới tạm biệt ông anh, lấy xe ra về. Dắt xe ra tới cổng.. đám trẻ trc cổng đã vãn hơn, chỉ còn lác đác vài đứa. Vậy là 1 ngày lang thang kiếm cơm đã trôi qua trong n~ tâm hồn nhỏ bé. Nó nhìn quanh, tìm bóng dáng cô búp bê trong chiếc váy trắng.. oh, cô bé vẫn ở đó, lủi thủi 1 mình ngồi gục mặt như đang khóc lóc, co ro ở 1 góc bục cửa gần cánh cổng lớn.. Vô lý! ko lẽ cô bé khóc vì bị nó quỵt nợ sao? hơhơ :v. Giá như lúc nãy, cô bé ko nói muốn đi theo nó, có lẽ nó đã ko day dứt như bây h. Càng lặng lẽ nhìn, nó càng ko khỏi lo lắng cho cô bé đáng thương này. Nó quyết định chống xe, lại gần hỏi han.. số phận chớ trêu, gia đình ko may thua lỗ, nợ nần, dây dưa thù oán giang hồ, thanh toán lẫn nhau khiến mái ấm gia đình e rơi vào thảm cảnh.. mất nhà, mất mẹ, mất người thân, cha bất tỉnh chưa rõ tình hình. Chúng diệt cỏ diệt tận gốc, 1 đứa bé vô tội như e cũng bị lùng giết. Trong lúc bỏ trốn gặp đám trẻ bơ vơ nên e trà trộn trong chúng. Vậy còn tờ giấy kia mang ý nghĩa gì? Nó chưa kịp hỏi thì…
Trời lúc này đã tối hẳn, loáng thoáng 1 nhóm ng có vẻ du côn tìm đến, mấy đứa trẻ nháo nhác! Cô bé hoảng hốt kéo tay nó bỏ chạy. Như 1 bản năng trốn chạy ko cần lời giải thích nó chạy theo cô bé trc sự rượt đuổi của đám ng lạ mặt vào 1 khoảng sân rất lớn sau dãy nhà đó. Nơi đây là bãi đỗ oto, cô bé kéo nó chạy theo vào 1 chiếc xe, nó vội thanh minh.. “a ko biết lái”. Cô bé khẩn khoản.. “a thắt dây nhanh đi, e lái đc”. Oác!:v Wtf!!! Điêu vãi lều ạ!=)) Làm sao 1 đứa bé chỉ mới hơn chục tuổi có thể lái ôtô trong khi to đầu như nó chưa 1 lần sờ tới vô lăng.:)) Thật bất ngờ! hóa ra cô bé này khá hơn nó tưởng rất nhiều và có lẽ đây là xe mà cô đã dùng để tẩu thoát. Trong lúc còn chưa kịp chấn tĩnh, bàng hoàng, ngước nhìn cô bé.. trong chớp mắt, nó thấy đẫm 1 màu đỏ tươi trên gương mặt non nớt của em.. Bàng hoàng giật mình trở lại, như linh cảm đc điều chẳng lành, nó vội tháo dây an toàn cho cả 2, mở cửa lôi cô bé lao ra ngoài chạy tìm chỗ ẩn nấp càng nhanh càng tốt… Trong phút chốc, một tiếng nổ lớn vang lên, bãi xe ngoài trời bốc cháy ngùn ngụt. Nép từ 1 bức tường gần kho tòa nhà trông ra, trc sự sợ hãi của cô bé và lo lắng của nó.. đám du côn truy đuổi đang hoảng hốt, giục nhau bỏ chạy. Có lẽ chúng sợ bị nghi là nghi phạm của vụ phá phách này. Hú vía! nó và cô bé cũng phải nhanh chóng lẩn khỏi nơi đây khi đám đông đang nháo nhác kéo đến bàn tán. Vậy là tình cờ, trong tình thế ép buộc, dù chưa hiểu cơ sự ra sao nhưng nó ko có lựa chọn nào khác, phải đưa cô bé theo về để an ủi, chấn an tinh thần.
1 căn trọ nhỏ hơi lụp sụp nhưng rất gọn gàng, ngăn nắp đúng vs bản tính của nó. Nó ở đây 1 mình dưới sự phụ cấp tài chính hỗ trợ từ ba mẹ và 1 khoản thu nhỏ từ công việc quèn mà nó đang làm thêm. Nó vốn là đứa chịu đựng, sống kham khổ, dễ thích nghi với mọi hoàn cảnh, có sao ở vậy và luôn trân trọng, hài lòng vs n~ gì nó có chỉ cần tránh đc phiền phức từ n~ ng nó ko thích.
1 ngày trôi qua, nó thêm hiểu về hoàn cảnh của cô bé.. n~ con số trên mảnh giấy là cái giá n~ kẻ lạm dụng cô vài ngày trc thỏa thuận sẽ trả cho cô hnay và trên đó là giờ hẹn gặp mặt. Nó hiểu đã có điều gì đó khó nói khiến cô bé ghê tởm, sợ hãi khi nhận đc tờ giấy này lần 2 nhưng cô ko còn nơi nào có thể đi và cô cũng cần tiền để sống và thăm nom tình hình ng ba bất động trong viện… Có lẽ n~ kẻ du côn truy bắt cô đã có đc tin tức nên mò đến thay cho n~ kẻ đứng tên hẹn kia… Thật may là lúc trc đó cô bé đã đi vs nó nên bọn chúng phải để lại giấy hẹn. Cs của cô đã thay đổi chóng mặt chỉ trong phút chốc. Trc đó vài ngày cô bé vẫn còn mái ấm, ng thân, gia đình.. còn bi h e ko có nổi 1 nơi nương thân. Vs 1 đứa trẻ chỉ mười mấy tuổi, đó là cú sốc quá tàn nhẫn, làm sao em có thể vượt qua? Tuy nhiên ở cô bé lạnh lùng, nhỏ bé này có 1 nghị lực sống phi thường khiến nó ko khỏi ngỡ ngàng, thán phục. Cô bé nài nỉ nó xin đc ở lại để trả ơn cứu mạng và hứa sẽ cố gắng làm tất cả có thể để ko thành gánh nặng cho nó. Nó đắn đo, ko nỡ bỏ rơi cô bé đáng thương nhưng cưu mang sẽ rất khổ cho cả 2 và nó bắt đầu cân đo đong đếm.. giúp cô bé này để làm gì? ko phải con nó, cũng chả thể là ny nó, cũng ko ruột thịt, nó cũng ko phải ng có điều kiện để có thể cưu mang ng khác. Nó phải làm thế nào?...

Cô bé còn nhỏ tuổi nhưng rất ra dáng ng lớn:)) hành vi luôn chuẩn mực như nàng công chúa, ý thức tự giác, kỷ luật cao, chăm ngoan, gọn gàng, linh hoạt, chịu khó hơn bao h hết. Nó hiểu gđ cô đã nuôi dạy cô tốt tnao. Vs nó đó là hình mẫu lý tưởng mà nó luôn trông đợi, luôn cố gắng phấn đấu học hỏi từ rất lâu. Nó chỉ tiếc, nó ko xứng đáng, nó ko có quá khứ đc nuôi dạy tốt như vậy. Gia đình nó đi lên từ 2 bàn tay trắng, ba nó chân đất ra thành phố, ăn nhờ ở đậu, nó phải phụ giúp n~ việc lặt vặt từ nhỏ…
Nó hiểu lớn lên cô bé sẽ có vô số vệ tinh, n~ ng giỏi giang, cao ráo, bảnh bao, giỏi thể thao hay là 1 tài năng nổi bật ở lĩnh vực nào đó đeo đuổi. Sẽ có nhiều lí do, nhiều nguyên nhân để cô bé nhìn nhận ra và suy nghĩ lại.. nó chỉ là ng rất bình thg, lầm lũi, vất vả chứ ko mang tướng mạo sang trọng, uy nghi, tương lại ko sáng lạng để tương xứng vs cô, lo cho cô đc cs tốt như gđ cô đã làm. Nó ko đc nét ng thanh cao như cô, nó là thèng sv rất giản dị, cùi pắp. Giá như cô bé ko mang gương mặt, nc da, dáng vẻ của 1 cô búp bê trong tủ kính, mà trong 1 hình hài tương đồng vs nó hơn, có lẽ nó sẽ tự tin mà nuôi 1 suy nghĩ đẹp hơn cho 2 ng.:)) Đc tự tay chăm lo, bao bọc, nuôi nấng, cùng rèn rũa, nung nấu n~ suy nghĩ, tư tưởng vs ny là điều nó mong đợi bởi đó là quá trình hình thành sự đồng cảm, thấu hiểu lẫn nhau, là nền tảng để xây dựng hp…

Nhiều năm sau đó, nó vẫn là 1 fa chính hiệu.:)) Cô bé đã trưởng thành hơn nhiều, cô ra trường và có bạn trai tốt, yêu thương cô thật lòng hơn bao h hết. Thấy cô tươi cười hp, nó mãn nguyện vì đã hoàn thành sứ mệnh trong vai trò ng anh, cũng như ng bố mà giây phút tình cờ, định mệnh giao phó cho nó. Đó là 1 chặng đg gian khổ, phải trốn tránh, thay đổi cô thành 1 ng khác, phải động viên, an ủi cô qua cú sốc tinh thần nặng nề khi ng thân cuối cùng của cô cũng sớm phải ra đi mà chưa 1 lần đc nhìn cô và nó. 1 quá trình uốn nắn, giảng giải lý tưởng tốn nhiều nc mắt để có thể giúp cô đi đc đến ngày hôm nay.

Chấm dứt 1 giấc mơ kì cục nửa hư, nửa thực, phi thực tế và đc hư cấu, khó hiểu hơn cả trong phim.=)) khi nó phải lòng 1 đứa bé kém nó hơn cả chục tuổi:)) Nhưng kết cục là điều mà nó quan tâm hơn cả. Dẫu ko phải 1 cái kêt như nó mong đợi vì nó sống nặng về lý tưởng xa rời thực tế. Mục đích sống của nó ko vì bản thân mà vì mong muốn có đc n~ đứa con tuyệt vời, niềm tự hào cho nó sau này. Bởi, số phận, nghĩa vụ của nó khi sinh ra trên cuộc đời ko phải là cố gắng làm giàu, đổi đời cho bản thân mà là chuẩn bị thật tốt cho tương lai thế hệ con cái sau này. Nó nghĩ, mỗi con ng sinh ra đều mang theo 1 hình hài, tướng mạo, trí tuệ, khả năng tương ứng với sứ mệnh. Nên tìm hiểu để biết mình nên làm và dừng lại ở n~ việc gì, đừng quá phung phí thời gian, cố gắng vượt quá giới hạn của bản thân. Nó hiểu tính cách và khả năng của nó, biết đc nó là ai, đoán đc phân khúc của nó ở đâu. Khi nó ko đủ n~ tố chất để vươn đến n~ sứ mệnh to tát thì nó sẽ cống hiến tất cả cho ng xứng đáng hơn. Giống như khi coi 1 bộ phim, n~ ng ko mang sứ mệnh, năng lực 1 bậc thánh nhân thì sẽ một lòng phò tá cho 1 ng mà họ cho là xứng đáng. Còn thực tế thì giành giật, dùng quyền lực, tiền bạc, quan hệ để can thiệp nên mới có n~ kẻ ngồi trên rất cao nhưng mang phẩm chất của n~ kẻ cặn bã đến thảm hại.
F*CK!!! ┌П┐(-`O´-)┌П┐

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét