Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013

KHÁM SỨC KHỎE









KHÁM SỨC KHỎE


Ko nhớ bao lâu rùi ko vác mẹt đến bv khám :)) Tính trung bình chắc cũng tầm 2 năm mới ghé viện 1 lần :3 Sống gần nửa đời người chưa 1 lần đi viện khám sk nghiêm túc =)) ếu bít bản thân nhóm máu gì? Có bệnh tật, ếch iếc, viêm viếc gì sắp chết ko nữa? kk:))

Hnay quyết định đi khám xem có đủ tiêu chuẩn, đáng để cho các quý ngài bóc lột ko đây. ="3




- Đầu tiên là khoa huyết học để xét nghiệm máu... Bc từ xa đã nghe tiếng cười nói của các bà 8 bác sỹ, già rùi mà rôm rả vãi!:)) Cbi chờ lấy máu, đc mấy bả khen.. “thằng bé có cái áo đẹp thế!” “tôi thích phối màu kiểu nầy nầy!” “tôi cũng muốn mua cho thằng cu ở nhà 1 cái”... “áo mặc có ấm ko cháu?” “áo mua lâu chưa?” “mẹ nó mua bao nhiêu thế?”.. đc cả má mình cũng là bà 8 thứ thiệt, trùm chém gió, ở đâu cũng mặt mừng, bắt chuyện đc, liền góp gió ngay.. "áo cháu nó mua cách đây gần chục năm, đúng giá cũng gần 1 trệ nhưng đc mua giảm giá.. :3" mấy bà bác sỹ ngã ngửa, cười ồ lên tíu tít vì giữa mùa đông mà má mình chém gió số to quá!=)).. Thực ra thì áo rẻ rách vãi đái!:)) vừa mua của bà cô Tết năm ngoái, có 4 loét kk:)) ko phải áo má mặc nên chả nhớ khỉ gì nhưng cứ đụng đến chuyên môn là chiu chiu.. chiuuu... chém bạt mạng :v Mềnh định thanh minh 1 câu nhưng thui, yếu hơi, nơi công cộng ko có thói quen mở miệng :v và cũng ko cần thiết, chỉ là các má rảnh, kiếm chiện làm quà thui mờ. :3
Đc 1 bà chị xấu xí lấy máu cho.. Vốn sợ máu me, ko dám nhìn, nhịn cả buổi sáng hốc hánh, phờ phạc, vêu vao mà bà ế chả nhủ lòng thương tiếc.. rút 1 hơi rõ lâu, full xi lanh :v làm mềnh sun cả vòi, teo cả cơ tay, trời lạnh thì chớ.. Lấy để xét nghiệm chứ lấy để hiến ếu đâu mà lắm thế? -_- Phải cuối h mới có kết quả, đi 1 vòng kiếm chỗ lấy nc tiểu nộp cho phòng sinh hóa và khám các cái khác đã. :)

- Hầu hết phòng nào khám cũng chỉ chờ 1-2 ng, khá suôn sẻ!:3 Nói chung hnay ra ngõ bc chân trái, ko dẫm phải kứt nên may mắn, mọi việc hanh thông, trôi chảy. Cũng nhờ gây đc ấn tượng tốt, cảm tình vs mấy vị bác sỹ mờ đc ưu ái, hỏi han, quan tâm hehe.;)) Căn bản mềnh diễn giả nai nhí nhảnh chó cảnh từ bé, kinh nghiệm cũng uyên thâm rùi =)) Chủ yếu đc hỏi nhiều mấy câu.. cháu tên gì? mấy tuổi rồi? nhà ở đâu? cháu học ở đâu? Cháu đi làm gì? lớn rùi sao để mẹ đi cùng? (má thanh minh vì từ bé đây là lần đầu đi khám sk ở bv, nghe hơi bị phế :v nhưng đúng là mềnh rất ít đi viện vì ghét vãi đái ra! chả bù vs má đi quanh năm suốt tháng =)) ) Cháu khám để ra nc ngoài ah mà hồ sơ chi tiết thế? (Công nhận mỗi mình cầm tập hồ sơ dầy nhất vì làm 2 bản để sơ cua.=)) )

- Mới đầu khám tai mũi họng, chạy qua lại 2 phòng ko biết bên nào khám cho hồ sơ đi làm, đc 1 anh tre trẻ đang ngồi chờ, cũng đi khám sk xin việc giống mềnh thì phải? Ổng rất chi là nhiệt tình chỉ bảo và tươi cười hehe:D hầu như việc khám diễn ra nhanh chóng trong 1-2', chỉ mất t/g tập thể dục đi bộ vòng vèo khắp nơi khoảng 3h liên tục, may mà nhẹ cân nên đi lại ko có cảm giác mỏi chân.=))

- Hài nhất là ở phòng chụp X-quang, tranh thù ngồi chờ ăn xôi nên gọi đến tên đếch chịu vào làm mấy ổng phải thò ra “Huy đâu rồi?” bc vào phòng, ổng kêu “cởi hết áo đi e!” – mềnh ngạc nhiên vì hùi xưa gãy tay, chỉ chụp tay nên ko biết.. “ơ! Cởi tất cả ạ?” – “uhm, cởi tất.. ah mà ko, cởi toàn bộ nhưng đừng cởi quần”=)) rùi mấy cụ cười như đc mùa.. :v “vào đây mà cởi quần thì…” :)) đc cả bố hướng dẫn chụp khen đểu.. “chống nạnh 2 tay nào, ok, ok thế.. đúng tư thế rùi, người đẹp, xương đẹp đấy!”:D làm mềnh phì cười tí phun mưa đống xôi vừa ăn.=))

- Đến phòng da liễu, đc cô xinh xinh khám da liễu tươi cười, dí dỏm hỏi thăm.. abc xyz… “nào, xòe tay, vén áo cho cô xem nào!” ân cần voãi!=)) làm như khám cho hs mẫu giáo ko bằng! :v … “con gái cô cũng học cùng trường cháu đấy:D” (nghĩ bụng.. cô chưa đc nghe hết vế sau n~ gì cháu định nói thui:)) đẳng cấp của cháu kém xa con cô khéo cả trăm lần ấy=)) )

- Đến phòng cân đo, huyết áp… đông quá! Định bỏ đi khám cái khác trc thì 1 chị ở cửa tiếp nhận hồ sơ hỏi khám đi làm ah? Ra đây.. bả dắt ra 1 góc hành lang hỏi mình rùi khai vào giấy lun. :v bà nầy máu liều cao! Giữa thanh thiên bạch nhật, bn ng xếp hàng đang nhìn mờ dám khai man.. “em cao bao nhiêu? cân nặng bao nhiêu?” dạo nầy suy sụp, mềnh vừa cân gần đây ở nhà có 45kg nên ko dám khai láo “ dạ, 1m68, 45kg”.. bả ngạc nhiên, trố mắt nhìn, lưỡng lự 1 hùi và vừa viết vừa nhắc đi nhắc lại cả chục lần.. =)) “45kg á?” “45kg ah?”.. “45kg?”.. "45kg". bà nầy hâm phết!:)) chắc mặc đồ mua đông ko ai nghĩ mềnh nhẹ thế thật=)).. đến đoạn vòng ngực.. ko thấy bả hỏi nữa mà ngước nhìn ước lượng rùi thản nhiên điền 95cm :o vãi lều!=)) 45kg mà vòng ngực 95 thì là quái vật xổng chuồng ah? :v Khai xong rùi cầm kết quả mới thấy hối tiếc, dại dột!:)) má cũng chửi mềnh ngu suốt, "đồ cò lả, 45kg thì có chó nó nhận mầy làm."=)) công nhận, ngu thiệt!:)) biết thế khai mợ nó 50kg cũng ếu chết ai.>”<

- Quay lại khoa hóa huyết lấy xét nghiệm mà chưa có, chờ lâu quá! Nhớ ra chưa biết nhóm máu nên tiện mún xin lun xét nghiệm nhóm máu. Mềnh lởn vởn lại gần chờ thời cơ hỏi thì may mà bà tiếp nhận hồ sơ nhớ mềnh, thấy e dè, lảng vảng gần ko dám hỏi nên bà chủ động hỏi lun..:)) Tự nhiên nhờ đăng ký làm thêm xét nghiệm tế bào, mất 40 kành mà lại đc ưu ái lấy kết quả sớm trc lun=))
Hồi hộp! từ bé đến h mới lần đầu xét nghiệm máu, ko biết có sida hvi, viêm gan bê bò gì ko?:)) May là đời vẫn còn hên, glucose 5.2, ko bị tiểu đg như tiền thân, 1 dấu đỏ nhóm B và 2 dấu đỏ âm tính vs tử thần hết. hehe êu mềnh quá!=”>

- Còn 2 phòng cuối cùng nữa thì bv chợt mất điện. Xong! tưởng ko thể khám hết trong sáng nay thế mà mấy vị bác sỹ vẫn khám trong ánh sáng hắt từ cửa sổ vào, hay thật! Cái phòng khám nội chung nầy củ hành mềnh nhiều nhất.. bs toàn bỏ đi chơi ko thấy trực phòng, chờ đến lúc gặp đc thì lại ko chịu khám, đòi phải có kết quả xét nghiệm máu mới khám, đek hiểu liên quan gì. Đến khi có rùi thì bắt chờ bả lần sờ gì đó trên máy tính mãi, mọi ng ngồi chờ nc nhỏ tí xíu mà mụ cũng khó tính đuổi ra, mắng y tá là ko biết đg nhắc nhở các bệnh nhân ra ngoài chờ, ko đc ngồi trong. Vãi! ệch mợ ở ngoài hành lang rét sun cò, mụ già ích kỷ!:v Chờ 1 lát ko thấy động tĩnh, chị y tá kia cầm hồ sơ của mềnh qua nhờ phòng nội tiết bên cạnh khám hộ. :v Hên là bên nầy chỉ có 1 ng chờ và đc ngồi trong. Chị nầy xênh xênh sắc sảo mà ko ngờ cũng tốt bụng phết! :3

- Đến phòng răng hàm mặt cuối cùng thì may mà có phát điện riêng, tranh thủ hỏi hướng điều trị cai răng sứt của mềnh, lại đc dịp cho má blah blah về răng lợi, thật giả, giá cả.. cuối cùng là trễ giờ lấy kết luận cho hồ sơ khám bệnh :v lại phải mất thêm buổi chiều đến lấy.

Kết thúc hành trình, lần đầu đi khám sk :3 Thiệt hại mất 400k cho 2 bộ hồ sơ khám bệnh và phí khám ban đầu nhưng, chả hiểu sao ở một vài phòng lẻ tẻ lại bị vặt thêm mấy chục k mua hóa đơn khám riêng?? :o Ko mất đồng nào đút lót ai mà tổng vệ sinh cũng đứt gần 5 loét >”< đã nghèo còn mắc cái eo. Hix! Y^Y

Nhìn chung là hài lòng, sk loại 2, ko phát hiện thêm bệnh tật gì ngoài mắt cận tăng thêm nửa số, chết thật! :v
Có vẻ bv ko xấu bẩn, nhộn nhạo, chen chúc, khó ngửi như mình nghĩ:)) Nhờ mm và đi vào mùa đông nên đỡ hơn chứ nghe má phàn nàn bv nầy đông, chen chúc xếp hàng, ko thể khảm nồi. Dù má mua bảo hiểm ở đây vì gần nhà nhưng chỉ để phòng khi cần đến mổ sẻ, chứ khám suông thì ko bao h chui vào. :v (Ko hiểu có phải bị ma ám ko mà chịu vận đen đủi suốt 3 tuần nay, đến dịp nầy mới đc chút may mắn an ủi :'( )
Khà! đây là kinh nghiệm để sau nầy có đi khám, đỡ bỡ ngỡ ="> Hy vọng vs hồ sơ bệnh án này có thể đi làm, ko bị quật ngã!=))

— at Bệnh viện Thanh Nhàn.

Dong Yi - Hoàng Cung Dậy Sóng





Lan man liên miên về bộ phim iu thích Dong Yi nèo!=))
Thích nhất 2 nhân vật nhí cuối ảnh! so kutoe!!!:x


Vậy là cuối cùng cũng dứt nợ 83 ngày dong duổi xem Dong Yi :)) bộ phim lương thiện và nhân hậu, 1 kết thúc ảo trong hp, mở ra cả 1 kiếp sau cho ng xem tha hồ tưởng tượng.=)) Thực sự nà mình rất khâm phục tay đạo diễn viết kịch bản phim nầy.:)) chắc ổng là ng có lỷ tưởng giàu tình người lém!

Nội dung phim răn dạy nhiều điều bổ ích cho cs, tôn vinh vẻ đẹp về phẩm chất, đạo đức con ng :x nêu cao chân lý, cái thiện luôn chiến thắng cái ác, răn đe bài học thích đáng trong thuyết nhân quả. N~ kẻ thâm độc, mưu mô, nham hiểm, tham lam, sẽ chịu chung 1 kết cục.. đón nhận cái chết trước sự căm phẫn, lên án, xỉ vả, ném đá, hả lòng hả dạ của hàng triệu con người. Mặc dù vậy phim này cũng đỡ hơn cái phim phò Chốn Hậu Cung chiếu song song trc đó. Cũng là n~ tội ác phải trả giá nhưng đến giở phút cuối cuộc đời, nhà họ Chan còn dám thú nhận toàn bộ sự thật, n~ tỗi lỗi ghê tởm đã làm, cúi mặt, rơi nc mắt trc sự sỉ nhục, oán hận của bao con ng.=)) Còn kon đượi Cheon Nan Cheon trong CHC bị bắt tận mặt còn ngang nhiên chối đây đẩy là nhầm ng, ko phải nó, nó ko làm… Con ng mà đến tận giờ phút chết, lộ hết toàn bộ chân tướng sự thật, phải trốn chui lủi khắp nơi, bị đánh như đánh chó rồi mà vẫn ko thừa nhận, hối cải, ko biết nhục mà rớt nc mắt thì thật là… =,.=

Xem đến mấy tập gần cuối nghe DongYi phán như thánh, nhiều câu trùng quan điểm vs mềnh vcd!=)) làm càng coi càng hứng thú, phấn khởi!=)) Cô sẵn sàng đưa ra n~ ý tưởng điên rồ tưởng như là ko thể…
Ts 1 nc lại ko thể có 2 vua? Nếu điều đó dẹp bỏ đc sự tranh giành, thanh toán lẫn nhau giữa các a,e? Chỉ cần cả 2 chân thành, hòa thuận 1 lòng thì điều đó hoàn toàn có thể.
Ts 1 vua đã năm thê bảy thiếp lại bắt buộc phải có hoàng hậu? Khi mà ngôi vị đó chỉ gây ra tranh cãi, đấu đá, âm mưu thù giết lẫn nhau?
N~ điều chưa từng có tiền sử? vậy thì đây sẽ là tiền sử, chỉ cần điều đó thực sự mang lại sự gắn bó, giữ gìn đc tình cảm yêu thương giữa ng vs ng.
Mềnh rất ngưỡng mộ tài năng, lòng nhân hậu, nhân ái, vị tha, khiêm nhường, và cũng rất mạnh mẽ, dám từ bỏ n~ thứ vinh hoa, huyễn hoặc của nv Dong Yi trong phim này.:x Cô nhận thức rõ ràng đc đâu mới thực sự là n~ điều đáng giá, đáng trân trọng đối vs bản thân. Con ng đề cao lương thiện, chấp nhận rời bỏ danh phận, quyền lực, địa vị, sẵn sàng vui vẻ sống trong đói rách giản dị, mộc mạc, chỉ cần giữ đc niềm vui, hp, cs thanh bình, ko tranh chấp, đố kị, giết chóc, đổ máu và nc mắt…

Phim dựng cảnh, diễn xuất và chọn nhạc nền du dương hài hòa, dễ lay động lòng ng, lấy đc nhiều cảm xúc nghẹn ngào của ng xem.:) Đây cũng là phim đầu tiên mềnh thấy hoàng đế gần gũi vs nhân dân và vào vai thường dân nhiều 1 cách bất thường :)) giản dị, mộc mạc mang ước muốn bình dị như 1 ng dân bt, ko sợ hãi, ko tự cao, tự tin và quyết đoán...

Đoạn Diêm Minh Quân cưới vợ, Dong yi hỏi, con có hiểu “thành thân” nghĩa là gì ko? Lúc đầu mình chỉ nghĩ đơn giản là cách gọi khác của cưới vợ nên cứ đinh ninh câu tl là rước 1 đứa khác về sống chung.=)) Ai ngờ ếu phải=))... Thành thân nghĩa là bản thân trưởng thành, sống trách nhiệm, tự lập, suy nghĩ sâu sắc, chu đáo hơn. Biết chăm lo, quý trọng ng khác như chính bản thân mình=))

Xem đoạn này lại đúng chủ đề yêu mà ko cưới của chuyện đêm muộn. thấy nhiều ng đề cao quan diểm yêu ko cần cưới quá=)) cứ yêu rùi thế éo nào cũng đc, sống vs nhau, ko hợp, chán thì tách tìm ng mới.=)) mình ghét quan điểm này vì nó khiến mọi ng sống bừa bãi, tự do, vô tổ chức, ko trân trọng mối qh vs nhau, ko có gì ràng buộc nên mỗi ng đều vô trách nhiệm, kiểu cha chung ko ai khóc, rồi cs chả đi đến đâu, chả để lại gì tốt đẹp. Ở đâu cái kiểu thích thì đến, ko thích thì đi? vãi kà! :v Chính vì lối sống quá hiện đại, trụy lạc, dễ dãi mà con ng mới mất dần nhân cách, coi thg đạo đức.
Ko có cuộc vui nào là mãi mãi, mỗi ng trong cuộc phải tự ý thức và chấp nhận có n~ lúc thăng trầm, có n~ lúc tc nhạt nhòa để tập thích ứng, nhẫn nhịn, làm quen vs nó. Nếu dễ dàng từ bỏ, cứ để ham muốn mới mẻ dẫn dụ, mờ mắt, đứng núi này trông núi nọ, luôn chân chạy đi tìm hp mới thì suốt đời mệt mỏi chạy theo điều đó vì, ko bao h có điểm dừng nào có thể thỏa mãn đc hết ham muốn, lòng tham của con người. Chi bằng hãy dừng lại ngay từ bây h, trân trọng, yêu quý n~ gì đang có trc mắt để cảm nhận lấy hp đơn sơ, giản dị.



Coi xong phim rút ra vài cái khái niệm, giải nghĩa hay hay để suy ngẫm.:)) nhiều khi nghe đến nhưng lại chỉ nghĩ đc 1 nghĩa hẹp, ếu hiểu nó có ý nghĩa ẩn dụ gì? nói về điều gì? ko hiểu ra đc hết các lớp nghĩa... :v
- Ng mạnh là ng biết độc lập, tự chủ hành vi, ko quản khó khăn, e ngại trc thử thách.. mạnh trong í chí, tinh thần chứ ko chỉ mạnh về thể chất.
- Ng sáng suốt là biết chọn ra 1 ng giỏi trong trăm ng, biết đâu là 1 việc nên làm, làm vì mục đích gì.
- Ng nhân ái, vị tha là ng biết nhìn sự vật, hiện tượng từ nhiều góc đô, nhiều vị trí để có thể cảm thông.
- Ng sâu sắc là ng ko đánh giá sự vật hiện tượng qua bề nổi trc mắt mà nhìn nhận nó dưới nhiều lớp nghĩa, theo chiều sâu, liên tưởng đến n~ sắc thái ý nghĩa khác nhau.
- Thông minh, logic là ng có khả năng tư duy, tự luận, tiếp thu vấn đề nhanh, có khả năng liên tưởng, áp dụng vào nhiều khía cạnh khác, ứng dụng vào thực tế…
- Sáng tạo là ng luôn đặt ra nhiều ý tưởng, nhiều câu hỏi điên rồ, mang tầm vóc, hình thái mới, có tính đột phá, ko chịu ảnh hưởng của n~ tiền lệ. Chỉ cần dựa trên tiêu chí có ích, có nghĩa, có giá trị đóng góp xây dựng xh tốt lên.
- Lương thiện là ng luôn biết tự vấn lương tâm, đấu tranh nội tâm trong mọi hành động. Biết day dứt, ăn năn, hoàn lương, hối cải, sửa chữa trc n~ sai lầm.
- Dũng cảm là ng biết nhận lỗi, biết từ bỏ, biết hy sinh cần thiết cho n~ lý tưởng đúng đắn.
- Nếu ko muốn ng khác biết thì đừng làm, ko nên làm n~ điều khuất tất, giấu diếm vì sớm hay muộn, nhất định 1 ngày nào đó nó lòi ra ngoài ánh sáng và phải chịu báo ứng. Chưa kể suốt 1 quãng t/g dài phải chịu đựng, sống trong lo sợ, thấp thỏm, dằn vặt, dày vọ lương tâm.
- Trc khi nhận 1 trọng trách, phải biết địa vị, thân phận, năng lực của mình có xứng đáng hay ko? Đừng vội mờ mắt vì n~ thứ vinh hoa phú quý. Hãy biết thứ gì mới thực sự đáng trân trọng, cần thiết với bản thân.
- .... blah blah :v
Để rèn luyện nhận thức, tiếp thu tốt, hãy thg xuyên đặt câu hỏi tsao? tnao? ra sao? để tìm hiểu gốc gác vấn đề. Thg xuyên liên tưởng tới n~ ý nghĩa sâu rộng, xâu chuỗi 1 cách logic các nguồn thông tin đc tiếp cận...
Ếu nhớ còn có gì nữa, thui bổ sung sau.=))




------------------------------------------------------------
Xem 1 bộ phim ko chỉ đơn thuần là xem 1 cách vô thức n~ gì ng ta bày ra trc mắt mình mà nên thêm vào đó sự tò mò để dõi theo n~ tình tiết hấp dẫn, li kỳ. Mình thích coi phim có nhiêu tình huống gần gũi với cuộc sống để thử đặt mình vào hoàn cảnh đó và tự phân tích, dự đoán tiếp đoạn sau đó sẽ thế nào? Nếu là mình mình sẽ xử trí ra sao? Nên làm thế nào cho đúng? N~ câu nói ẩn ý ám chỉ điều ý gì? Nếu diễn biến như vậy thì kết quả sẽ ra sao? Tóm lại là vừa xem vừa đoán ý thằng đạo diễn, đoán kết thúc xem có đúng ko=)) xem phim như 1 trò chơi sẽ thú vị, hào hứng hơn nhiều.:))
Đặc biệt để ý n~ câu ý nghĩa, mang tính răn dạy sâu sắc trong phim, rùi ngẫm xem nó có ý nghĩa sâu sa gì? :v nó áp dụng vào hoàn cảnh nào trong phim. Quan hệ nhân quả ra sao? Làm việc gì thì đón nhận lấy điều gì?

Cái luật nhân quả này rất nghiệm, làm mềnh nhớ lại quá khứ... Hùi đi mua nc mía ở 1 quán quen đg Bà Triệu. Con bé đưa nc trả lại thừa tiền cho mình =)) Ko có thói quen đếm lại tiền trc mặt ng ta nên mềnh cầm đi thẳng tới hàng bánh mì sau đó để mua mới phát hiện thừa khoảng 20 kành.:)) Nếu ko phải chờ làm bánh thì có khi cầm lun khỏi quay lại mất công rùi:)) nhưng nghĩ tnao, kêu anh bán bánh làm bánh rùi mình lùi xe lại gọi ông mang nc khác gửi trả cho em nó vì đây là hàng quen nhãn mẹt nhau rùi.:)) Thế rùi 2 Lần sau đó đi mua nc mía 1 mình đc uống miễn phí lun :v con bé nhất định ko lấy tiền.:)) Mình biết tiền này tnao cũng bị trừ vào lương nhưng e nó chỉ đưa nc rùi té lun. Thực sự thì tiền đó vốn là của họ, mình chỉ trả lại chứ đâu phải tự dưng mình cho ko ng ta mà phải làm thế? :v
Sau đó mình nghiệm, nếu biết quý trọng sự thật thà, lương thiện, bạn sẽ nhận đc món quà ko ngờ, quý giá, kèm theo cảm xúc thật đặc biệt chỉ nhờ 1 hành vi nhỏ. Ko n~ vậy, bạn còn tránh đc phải tích lũy 1 tội ác vào bản thân để rùi sau này gánh chịu hậu quả. Đây cũng chính là bài học lão thầy của Diêm Minh Quân dẫn cậu ra học từ mẹ DY. Hãy làm ơn vs đúng người, bạn sẽ nhận đc n~ giá trị ko ngờ.

Còn nữa, có n~ lúc vì rủi ro, xui xẻo, nhưng bản chất cũng tại mình mạo hiểm, ham hố.. dẫn đến quá cùng quẫn, khó khăn, mình cũng từng bất đắc dĩ làm việc bố láo, trái lương tâm.=)) Điều đó ko chỉ khiến bản thân dằn vặt, suy nghĩ, thấp thỏm lo sợ, ám ảnh, lun tìm cách lấp liếm mà mình còn nghiệm thấy, ngay sau đó ko lâu mình đều phải trả 1 cái giá nhất định đắt hơn nhiều lần so vs hành vi tham lam nhỏ nhoi nhất thời đó. Lần đầu mình nghĩ là trùng hợp, nhưng về lâu về dài, nhiều lần để ý, từ n~ việc nhỏ nhặt nhất, mình nhận thấy quy luật nhân quả ng ta hay nói tới ắt có thật, và thật may mắn vì số mình thường phải trả giá sớm nên ko phải trả lãi quá cao.=)) Nếu ai quá suôn sẻ êm xuôi thì vốn lãi phải trả 1 ngày nào đó chắc sẽ vô cùng đắt như trong lời thú tội của 1 đại sư ở ct "Phật pháp nhiệm màu">”<
Trong phim, Dong Yi cũng từng phải trả giá đắt cho 1 lần sai trái, sử dụng lệnh bài đặc biệt của HT ban vào mục đích tình riêng, đưa bạn cũ đang là tội phạm đi trốn. Ngay sau khi phát giác bị bắt, HT vẫn một mực cố tình bao che cho DY nhưng cái chết đột ngột vì bệnh sởi cùng lúc đó của hoàng tử-đứa con đầu lòng đã khiến HT buộc lòng xử phạt DY nếu ko muốn nhận thêm tai họa.:))

Trong 1 ct chuyện đêm muộn, lão Lê Hoàng cũng từng nói, 1 ng ý thức đc hành vi thật thà của bản thân, hiểu đc thế mạnh, lợi ich từ lòng chân thành, trung thực để áp dụng, sử dụng khéo léo mới thực sự là n~ ng nguy hiểm.=)) Khi nghe đc câu này mình cũng chột dạ, phân vân, hóa ra mình cũng nguy hiểm vãi đái?=)) rõ ràng là mình có tật thì mới giật mình chứ?=))
Nhưng ngẫm lại, trong phim thấy Dong Yi cũng bị phe miền Nam gán cho cái mác là giả nai, lừa đảo, giăng bẫy, âm mưu thâm hiểm, mọi hành vi tốt, nhân hậu, vị tha của của cô đều ẩn chứa 1 mục đích xấu xa nào đằng sau đó. Nhưng cuối cùng chỉ cần thực tế hành vi của cô ko nhằm mục đích vụ lợi riêng nào mà chỉ để vạch trần tội ác của phe phản diện thì kết quả tốt đẹp vẫn đến vs cô. Ngẫm lại mà thấy, sống trên đời ko có ai là hoàn hảo, ko thể tham lam, đòi hỏi làm vừa lòng tất cả đc, phải biết thích nghi, chấp nhận cả n~ sự ghét bỏ nữa.=,.=


Điều duy nhất mình để ý ko hài lòng trong các bộ phim là kịch bạn ko chặt chẽ, luôn có 1 số tình tiết mập mờ, diễn biến rất vô lý, ko thuyết phục, như kiểu bị ép buộc để xuôi theo kịch bản vậy. n~ tình tiết mà nếu ng xem đặt câu hỏi ts lại như vậy thì sẽ ko có đc câu trả lời thỏa đáng, chắc đơn giản chỉ là nó phải thế để khớp kịch bản =)) Điều này phim dã sử nhiều tập Châu Á lun thua xa phim hành động Mỹ. Phim Mỹ kịch bản thg chặt chẽ, rất logic và sâu sắc, mang nặng tính chất đánh đố, thử thách trí tuệ, bản lĩnh chứ ko nặng mùi tình củm, nhân nghĩa, đạo đức:)) Thích phim Mỹ ở n~ tình tiết, câu nói nhanh, gọn, ngắn, dứt khoát mà lại có chiều sâu, ẩn ý vãi cả đạn!>"< Nhưng dù sao ng Châu Á vẫn nên thích phim của Châu Á :v tình tiết tỉ mỉ, lý giải, luân thg đạo lý, rằng thì mà là nhiều, nội dung thường ít nhưng thích bôi ra dài nên dễ hiểu hơn.=))

Mềnh bắt đầu chú ý xem nhiều phim hơn từ khi nghe mấy tay diễn viên, đạo diễn tâm sự.. Họ nâng cao đc kiến thức, sự am hiểu, ứng xử, định hướng đúng đắn hơn nhờ vào việc đọc kịch bản, hiểu sâu các vấn đề tương tác trong phim, vào vai các nhân vật, chứng kiến n~ diễn biến, v.v… Mỗi ng có thể tiếp thu kinh nghiệm, vốn sống, nâng cao kiến thức, nhận thức bằng việc quan sát, lắng nghe, đọc hiểu chứ ko nhất thiết phải là n~ trải nghiệm thực tế. :)

21/12/12 Dream

21/12/12 Dream

Ơ! Đã tỉnh dậy rùi??? :o zậy là đêm qua ko còn mơ mẩn gì nữa seo? :v Mà mấy h rùi sao chưa tận thể nhể?=)) Có khi nào là chít rùi và vẫn đang mơ về thực tại ko?=)).. Ăn cơm xong, ngồi gọt quả bưởi mà gọt xong rồi lại lẩn thẩn tự cầm dao cứa 1 phát.. thế nà mấy giọt máu xinh tươi tứa từ từ trên ngón cái.. hề.. :v tê tê, buốt buốt thế này thì là thật cmn rùi, ko phải mơ!=))

Chấm dứt rồi, n~ chuỗi ngày mộng mơ, sẽ ko còn cơ hội để 1 lần đc tưởng tượng thấy gương mặt ng mà nó mong mỏi sẽ gọi tên thật âu yếm trong tương lai nữa.:)) Đc mơ mấy ngày thì toàn chuyện linh tinh, mặc dù cảm giác cũng thật ấm cúng, ngọt ngào, đáng nhớ đếy nhưng.. nói chung vẫn nà ép phờ a, phò thị phạch!!! :v



Thôi thì viết nhật ký cho ngày tận thế vậy. Xem nào, ngày hnay có n~ gì đây...

* Tận thế??? Đúng rùi, mặt trời mới đi chưa đc nửa chu kỳ vòng đời của nó. Để đến tận thế đúng nghĩa.. chấm dứt mọi sự vật hiện tượng vào hư vô thì phải hơn 5 tỉ năm nữa cơ mờ.:)) Ít nhất thì sự sống của con ng trên trái đất vẫn còn có thể kéo dài vài trăm triệu năm, chưa biết chừng tới lúc đó con ng đã có năng lực siêu nhiên để sống đc ngoài vũ trụ rùi.=)) Nghĩ tới vũ trụ bao la lại thấy sự sống, sinh hoạt hàng ngày của loài người sao mà nhỏ bé, ngắn ngủi thế? Vạn vật ở khoảng không trên bầu trời vô tận kia đều vận động vs vận tốc tính bằng ánh sáng và thời gian hàng ti tỉ năm, độ lớn thì bằng hằng sa các con số… =)) Tận thế ư? Chắc cuộc đời mình sẽ ko có cơ may chứng kiến cái giờ phút ấy, đành đợi đầu thai mấy trăm kiếp nữa vậy.:))


* Đêm đến xem chuyện đêm muộn, chủ đề đàn ông lèm bèm.=)) Khách mời là Mc-diễn viên Trấn Thành, nghe chém gió có 1 buổi mà thấy thật ngưỡng mộ a ấy!=)) Mỗi dịp nghe Lê Hoàng và n~ khách mời trong giới showbiz trò chuyện, phân bua, trình bày quan điểm, mình lại hiểu thêm 1 chút về đặc trưng nghề điện ảnh và thán phục họ.:))
Chẳng hạn như bà Pha Lê lê thê tình trường , ông Quách Ngọc Ngoan ngoan hơn cả tên, mợ Phi Thanh Vân chanh chua, hư có hiểu biết.v.v… Công nhận mấy ng họ có sự hiểu biết nhất định và nhận thức, trải nghiệm thực tế tốt thật.. khiến lão Lê Hoàng cũng cứng họng chả còn mấy chiêu để xoáy bẩn nữa.:))

Hnay đc nghe Trấn Thành lèm bèm thật tự nhiên, hài hước, dí dỏm làm sao! Cười nẫu cả ruột!=)) A này quả là rất có duyên và năng khiếu làm Mc và diễn viên hài nề.=)) Đúng là lèm bèm tnào, xấu hay tốt nó còn phụ thuộc vào trình độ, kiến thức, khả năng nhận thức và nghệ thuật diễn đạt riêng của từng ng nữa.

Các cụ có câu học ăn, học nói, học gói, học mở.. nghe tưởng như rất đơn giản, ai mà ko biết, sao phải học.. thực tế nó ko chỉ có nghĩa là cầm lên và đưa vào mồm, mở miệng nói hay đơn giản là gói lại, mở ra. Học ở đây là học cách thức ăn và nói sao cho đúng, vừa mắt, ko làm ng khác thấy phản cảm... Đoạn này làm mềnh liên tưởng giống việc mỗi đứa trẻ sinh ra đều manh hình hài con người, cứ tưởng nuôi thế nào cũng gọi là người nhưng thực sự trở thành "người" hay "con" thì còn phụ thuộc 1 quá trình dài phải học. Xem trong Dong Yi, chỉ đc nghe vài đoạn nhưng mềnh rất thích cuốn “học làm người”. Cứ ngỡ rằng con ng sẽ càng ngày càng văn minh, ko cần phải học n~ lý thuyết, giáo điều tất yếu đó nữa nhưng, thực sự thì.. xh càng pt thì phẩm chất đạo đức con ng càng xuống cấp, tha hóa, ý thức làm người ko biết đánh rơi ở xó xỉnh nào ko biết.=))

Đụng đến học ăn, học nói.. lại nhớ.. cảm giác hãi hùng mỗi khi ngồi ăn cơm chung, thấy ba ăn uống nhồm nhoàng, phát ra tiếng động tóp tép. Rồi đến cả đồ ăn chung, dĩa xới cơm xới xong, cơm sót dính lại thì gặm mút chóp chép, muỗm múc canh thì múc húp ừng ực… Haizz, đó là đồ chung mà? Thật mất cảm tình! Thực sự mình thấy rất khó ở khi phải chứng kiến n~ hình ảnh nvậy, toàn phải ăn thật nhanh ko thì rửa lấy đồ riêng. Nhiều lần cố tình tỏ thái độ ko vừa lòng nhưng có vẻ như ba cho đó là chuyện bt. Có lẽ vì ngày xưa ở làng quê, các cụ thường ăn uống như vậy chăng?>”<
Mình ngưỡng mộ ba ở đức tính chịu đựng, lam lũ, dễ thích nghi đc với khó khăn, sự tâm huyết, trách nhiệm, nhiệt tình trong công việc; sự tự tin có thể tự tay mày mò, học hỏi làm hầu hết mọi việc ko cần thuê mướn, nhờ vả ai; quan điểm, lý tưởng đúng đắn, phân tích, mổ sẻ vấn đề khá sâu sắc nhưng.. trong ăn uống và ứng xử thì thật thiếu sự tinh tế... Mình ghét n~ ng tham ăn, sống coi trọng miếng ăn hơn mọi thứ, ăn uống vồ vập ko còn biết đến ai khác xung quanh.. cũng ghét n~ ng chửi tục, tự cao tự đại, cho mình là tài giỏi, xuất chúng hơn người, coi thường tất cả xung quanh, tùy tiện buông lời xúc phạm, lăng mạ ng khác. (đính chính là chửi tục khác chửi thề vì mềnh thỉnh thoảng cũng hay chửi thề vu vơ, xả stress cho vui tai hehe.=)) )
Má cũng là ng khi thất trực rất hay chửi tục 1 cách thô lỗ, giọng điệu đay nghiến, dày vò, rất khó nghe. Nói chuyện thì nông nổi, chưa lắng nghe hết, chưa hiểu đầu cua tai nheo đã liến thoắng, cắt lời, dồn dập, áp đạt, phủ đầu ng khác. Đc cái má rất biết quan tâm, chăm sóc, sống giàu tình cảm, khá chăm chỉ, tự giác cao, ý thức sạch bẩn rất rõ ràng.. Tuy nhiên cách làm việc thường lại hời hợt, đánh trống bỏ dùi, ko hết lòng.. thường qua quít, vội vàng sấp ngửa, cẩu thả, vung vãi rất bẩn. Thế nên dọn dẹp, ca thán suốt ngày nhưng rốt cuộc chỗ ở vẫn rất bẩn và bừa bộn. Má sống hơi nặng nề, coi trọng vật chất, tiền bạc, tích cóp, nhặt nhặn, tàng trữ mọi thứ đồ, cả n~ thứ có thể gọi là đồng nát, phế liệu..>”< Trái ngc hẳn với ba, chỉ cần miếng ăn đã miệng, còn đâu vứt hết, dẫu có đi dép lê, mặc áo rách như ăn mày mà nhân cách ko rách là đc. :v Nói lại nhớ, lắm lúc thấy ba rách rưới, lủi thủi, lầm lũi 1 mình, tội nghiệp, thương ông thật!:( Số phận thật chớ trêu và bất công vs ông, chỉ vì ông độc mồm, độc miệng, nói năng cao ngạo thôi sao? Nếu thế thì đó là cái giá thực sự quá đắt! Má thì ham lượn đg xá, sinh hoạt làm việc lẩn thẩn trong môi trg ô nhiễm nên đến tuổi phát sinh bệnh tật đầy mình, thuốc men triền miên, thật khổ sở!... Ko biết mai sau mình có phải sống đoạn cuối cuộc đời trong tủi khổ, đơn độc, bệnh tật như vậy ko? Mỗi lần thử đặt mình vào vị trí ba/má lại thấy khủng khiếp ko tưởng!=,.= Có 1 điều duy nhất mà cả 2 ng trái ngược hoàn toàn với mình là ko trân trọng, giữ gìn đồ vật, thứ gì mua về xài cũng sớm hao hụt, lụy tàn, hỏng hóc. Tiếc thật!

Nhiều khi mềnh lo sợ liệu sau này lúc lập thất, có con, chịu gánh nặng, áp lực gia đình, có khi nào cũng hành xử như ba má ko? Mềnh thích n~ cuộc tranh luận, bàn tán sôi nổi về 1 vấn đề vs họ.. điều đó giúp mọi ng trao đổi đc nhiều thông tin, kinh nghiệm và hiểu thêm về nhau. Mềnh phải tự nhủ và ghi nhớ, sau này ko bao h cư xử, nói năng vs con cái theo cái cách mà ng khác đã khiến mềnh khó chịu, có chuyện gì cũng phải kiên nhẫn, từ tốn phân bua, giảng giải và đặt n~ câu hỏi mở để khai thác vấn đề rùi từ từ đưa ra hướng giải quyết cho chúng. Luôn tuân thủ quy tắc.. tôn trọng con cái như n~ ng bạn, ko coi thường và chửi rủa, xúc phạm, đay nghiến chúng. Dù là n~ đứa trẻ nhỏ nhưng chúng cũng có lòng tự ái, dễ bị tổn thương, tủi thân. Mình đã thấy đc điều đó qua ánh mắt, sự biểu cảm của n~ đứa trẻ mà bố mẹ chúng dạy dỗ theo cách nạt nộ, roi vọt, đàn áp.. điều đó sẽ làm thui chột khả năng của trẻ, rất dễ dẫn đến tâm lý sợ hãi, trầm cảm, tự kỉ.:)) Quá khứ của nó cũng ko ít lần từng trải qua điều này nên nó rất thấm đòn.

Dẫu biết cha mẹ nào cũng là cha mẹ, con cái ko đc phép lên án, bêu xấu đấng sinh thành nhưng, mềnh cần phải ghi nhớ để tránh dẫm lên vết xe của các cụ. Mặt khác cũng để lưu giữ thông tin, để n~ ai lỡ có dịp tiếp xúc thì biết đường mà ứng xử cho khéo, và hãy hiểu, thông cảm vì đó là bản sắc riêng của mỗi ng.


Trở lại chủ đề đêm muộn, Trấn Thành có nói.. trong nền giáo dục, ngoài môn dạy viết, quả thực rất cần bổ sung thêm môn dạy nói để mọi ng có thể diễn đạt tốt suy nghĩ, ý niệm trong đầu, tránh trở thành ng lèm bèm, vòng vo, nói dài nói dai thành nói dại khiến ng khác khó chịu mà cuối cùng chẳng truyền đạt đc thông điệp gì. Hê hê mềnh rất đồng quan điểm này. Nói đến đây tự nhiên cũng thấy hơi tủi thân, hóa ra cái tật kiệm lời và nói ngu, lời nói chạy trước suy nghĩ của mình là do vô học.=)) Cũng ko seo, chỉ đc đào tạo về viết chứ chưa đc đào tạo về nói thì chuyện đó sao tránh đc. :v

Nhớ bộ phim “điện thoại di động” chiếu đợt gần Tết cách đây ko lâu. Lúc đó mềnh đã rất ấn tượng tài ăn nói khéo léo, đi vào lòng ng của ông nv chính-1 ng chuyên diễn thuyết và dẫn chương trình rất ăn khách trên báo đài. Trong phim đã đề cập 1 cuốn sách mà ông nv chính này và 1 ông bạn thân giảng viên môn tâm lý học đã cùng nhau đầu tư tâm huyết soạn thảo. Theo như lời nói đầu mình nhớ mang máng thì cuốn sách đó chia sẻ kinh nghiệm về nghệ thuật diễn đạt, nói năng- cái mà mọi ng hàng ngày thường sử dụng để giao tiếp, trao đổi. Nó có thể giúp ích cho ng đọc cải thiện khả năng truyền đạt thông tin đc tốt hơn, mang tính hiệu quả cao hơn, giúp người vs người lại gần nhau hơn.v.v… Nhớ lúc đó mềnh đã tin sái cổ, mò lên mạng tìm hộc kứt cả buổi cái tựa sách đó mà ko tài nào thấy.=)) Nghĩ lại mà thấy giống trò hề.. phim TQ, mà tìm bằng tiếng VN =)) sách trong phim mà nghĩ như ở ngoài đời.=))

Trong buổi trò chuyện đêm muộn, Trấn Thành có nói khéo a LH rất thông minh, nhưng lão lại khiêm tốn.. "thông sao đc bằng mấy tay nhà văn.." Hơ :v bi h mới biết nhà văn cần thông minh hơn đạo diễn. Ngẫm thì có thể đúng.. bố của Shinichi Kudo cũng là 1 nhà văn, ông có tài phán đoán của 1 thám tử, hùng biện lí luận của 1 luật sư, giảng giải phân tích chiều sâu như 1 nhà xh học... nhưng mờ xem chuyện đêm cuối tuần thì thấy lý luận của nhà văn Trang Hạ lại như shja, đôi khi ko hay bằng mấy tay diễn giả. Chắc vì mợ này dịch truyện nhiều, chứ viết truyện ko nhiều :v Lại nhớ đợt vừa rồi, học ông Huyền quản trị truyền thống (ông này là phó gsts lun hẳn hoi=)) ), nghe ổng kể, nhiều sv phản ánh chất lượng sách VN viết rất tệ, ko bằng nc ngoài. Ổng phân bua.. "thì ở nc ngoài, ng ta đc đầu tư cả năm chỉ để viết 1 cuốn sách, đc trả lương cao vút. Còn VN mình, các giáo sư, tiến sỹ vừa phải viết sách, vừa phải đi giảng dạy, lại còn yêu cầu 1 năm phải viết mấy cuốn, lương trả thì bèo nhèo.. Gớm! còn ra đc sách cho a,c đọc là tốt rồi, ở đấy mà đòi chất vs chả lượng."=))
Trc đây mềnh chả bao h để tâm xem nhà văn là cái khỉ gì:)) Giờ thì.. uớc gì sau này con mềnh đủ năng lực trở thành 1 nhà văn tên tuổi.=)) đc thế thì tuyệt biết mấy! :3 Chắc sẽ phải là 1 ng hiểu biết rộng, nhận thức cao, tư duy sâu sắc.. 1 nghề tự do, đc làm chủ cs, đơn giản, ko giàu có nhưng lương thiện, tránh đc nhiều bất cập, cạm bẫy, tệ nạn ngoài xh xô bồ chứ ếu phò phạch như mềnh bây h.=)) Để làm đc, chắc nó cũng phải là 1 tài năng xuất chúng, và điều đó sẽ thật khó nếu nó là con của mềnh hôhô.=))


* Dong Yi hnay hay voãi!:)) Có lẽ sắp kết thúc rồi. Đoạn cuối bộ phim, khi hoàng phi Chan Hybin bất lực chờ chết trong cung làm mềnh liên tưởng giống như hồi kết 1 ván cờ.:)) Lúc quân thịnh, bạn đi ồ ạt n~ nc cờ dồn ép dồn dập đối phương ko cần suy nghĩ.. để đến khi mất mát, thua thiệt về lực lượng, bị dồn đến bc đường cùng lại liều mình đi n~ nc cờ chí mạng, hy sinh mạo hiểm. để rồi kế hoạch ko thành, đứng trc thế chiếu tướng.. chỉ có thể lựa chọn cứu lấy tướng hoặc hy sinh quân cờ cuối cùng? Dù là mất mát nào thì cũng dẫn đến kết cục thê thảm. Sự hy sinh của trung thần mu muội cuối cùng cũng chả giúp cho 1 mình hoàng phi bé nhỏ có thể vực lại đc tình hình. Cái giá phải trả cho sự nham hiểm thâm độc ko từ thủ đoạn để đạt đc tham vọng, quyền lực là như vậy.:3 Mọi sự dối trả, lừa lọc theo thời gian cũng phải bị phơi bày ra ánh sáng. Khààaa! Cảm giác thật phấn khích, khiến mềnh cười khoái =)) Cuối cùng n~ kẻ tham lam, nuôi vọng độc bá cũng phải trả giá chứ ếu ai như cái phim phò Chốn Hậu Cung!=))

Thích nhân vật Dong Yi- 1 ng kiên cường, giàu nghị lực, sống rất an lành, giản dị, an phận thủ thường, ko tham vọng, biết nhẫn nại, chịu đựng, lun hài lòng, vui cười vs hiện tại, hết lòng vì ng thân, con cái.. Có điều chỉ thích vai Dong Yi hồi bé:)) diễn viên vào vai Dong Yi lớn, mẹt biểu cảm chả đc hợp hình tượng nhân vật lém.:3 Xem xong phim nỳ mà mê mệt n~ khúc theme songs và bị ám ảnh bởi mấy đại từ suốt ngày đc réo rắt 1 cách ngọt ngào trong phim.. “a mú nhi!”, "ơ pa ma ma" và “ơ chon na!”.. =))


Oài, viết nhiều quá!:)) còn hơn 2 tuần nữa đến hạn nộp báo cáp thực tập tổng hợp rùi mà chưa xin đc báo cáo tài chính ở đâu, trong khi lại dành t/g ngồi viết n~ thứ này có dở hơi ko?=)) Nhiều lúc tự chất vấn lương tâm có phải mầy thích viết n~ điều giáo điều ko? Có đúng bản chất thâm tâm mầy ko?:)) Khi mà thực tế thì lười chẩy thây, chả có dấu hiệu, động thái gì giống đang chuẩn bị cho n~ dự định trong tương lai cả.=)) Hề.. cs chả có lấy 1 động lực, yếu đuối, nhu nhược, thật đáng thương và tội nghiệp vì luôn có cái nhìn bi quan chán chường về thế giới quan bên ngoài. :3

Viết, viết và viết.. muốn lưu lại n~ gì mình nghe, mình thích, mình ấn tượng, mình suy nghĩ, tưởng tượng nhưng, mỗi lần ngồi soạn thảo thấy nản quá! Giá mà có dụng cụ nào đó có thể lập tức ghi lại n~ suy nghĩ, n~ giấc mơ, ý tưởng 1 cách nhanh chóng thì thật kỳ diệu!:3 Doraemon ơi!=))

20/12/2012 Dream



20/12 Dream

Chỉ còn vương lại 1 giấc mơ ngắn ngủi :)) Có lẽ sắp kết thúc chuỗi ngày mơ mộng này để về lại trạng thái bt… N~ giấc mơ liên tục liệu có phải báo hiệu 1 cái chết đang đến gần?=)) Tháng này quả là tháng đặc biệt vs nhiều điều trùng lặp, kì lạ xảy ra…


n~ vòng đấu có nhiều kết quả y như nhau, n~ con số tính toán từ tuần này đến tuần khác tình cờ tròn trĩnh, vừa xinh đến kì lạ? n~ bàn thắng đến từ số áo trùng lặp vs số phút? Rồi chỉ 1 hành động đóng cửa nhưng chiếc khóa nhỏ trên móc cửa đung đưa liên tục vs tiếng động lạch cạch đều tăm tắp như đồng hồ quả lắc suốt 1’ đồng hồ khiến nó hoang mang liên tục ngoái nhìn, lạ lẫm.. Chỉ là 1 hiện tượng nhỏ nhưng khiến nó cảm thấy bất thường, phải dùng tay chủ động làm lại nhưng chỉ đc hơn chục giây chứ ko tài nào làm đc lâu như thế.:)) Rồi bóng đèn đột nhiên cháy.. 2h đêm vừa bước vào phòng tắm thì mất điện! Đúng lúc chó mèo bắt đầu gầm gừ, éo ó, rên rỉ giữa màn đêm, thỉnh thoảng tiếng còi điện xe tải từ đg lớn vọng vào xé toạc ko gian tĩnh lặng.. Giữa đêm tối lặng lẽ 1 mình, nó tắm trong ánh đèn flash từ điện thoại treo trên cao rọi xuống.. Dưới ánh đèn trắng mập mờ, mọi thứ trong không gian chật hẹp, tối tăm, bé nhỏ này đổ bóng đen xuống nền nhà khiến cảnh vật trở nên cũ kĩ 1 cách lạ thường. Trong phút chốc nó liên tưởng tới n~ cảnh cắt trong series Resident Evil.. horror games.. 1 thể loại nhập vai hành động, giải mã và trốn chạy dưới sự lùng giết của Nemesis. Vs n~ dụng cụ thô sơ, 1 mình đối đầu vs n~ zombies, quái thú, bóng ma và phải tự tay kết liễu n~ ng thân trong hình hài zombie, chịu đựng n~ vết thương dày vò, đau đớn của thể xác để đấu tranh sinh tồn.. Phải đơn độc chứng kiến bóng tối từ từ ngự trị thế giới, nơi mà mặt trời ko bao h có thể chiếu sáng tới nữa, đó mới thực sự là ác mộng. Nó còn đáng sợ hơn rất nhiều cái ngày tận thế nhân hậu đc đồn đại.:)) Nếu đc tận hưởng tận thế với cả hành tinh này, đó là 1 may mắn vì ko phải ra đi trong đơn độc, khi đó cs sẽ chỉ như 1 giấc mơ bất chợt đứt đoạn, tắt phụp 1 cái mà kết thúc.:) Tiếc nà.. chắc chắn nó sẽ ko có vinh hạnh chứng kiến điều đó mà phải dành cho hậu duệ mãi mai sau.:))
Qua ngày mai sẽ chấm dứt n~ phỏng đoán, nghi hoặc về 1 lời đồn. Tự dưng có 1 đề tài để xôn xao, bàn tán vui vẻ, nó thấy cũng thật thú vị hehe:v

Trở lại giấc mơ thanh bình…
Nó thấy nó một mình lang thang trên con phố lớn quen thuộc, có hàng cây rẽ giữa 2 làn đường trong màn đêm (có vẻ giống phố Kim Mã :)) con phố mà tuổi thơ nó đã từng thức đêm để ra xem đua xe mỗi dịp tuyển VN thi đấu). Dường như lúc tối nơi đây đã có 1 sự kiện náo nhiệt khiến trên đg còn vương vãi nhiều thứ. Nó rất thích cái không khí trong sạch, ko gian vắng lặng, ít nhộn nhạo khi về đêm này. Cảm giác đúng vs n~ con phố HN xưa kia.. Đêm xuống, đg xá ko còn bóng ng đi lại, mọi nhà đều đóng cửa tắt đèn tối hun hút, chỉ lác đác lại vài ánh đèn đường lờ mờ hắt xuống.
Tiếp n~ bc chân dạo phố, nó ngước mặt lên màn đêm thanh thản... “Momm!!!” Nó chợt nghe 1 giọng nói non nớt, có vẻ nó vừa bước qua 1 đứa trẻ. Quay lại, cúi xuống gần là 1 đứa bé ngoại quốc, mặt bầu bĩnh, da trắng, mắt nâu, tóc dài hơi xoăn ánh vàng trong bộ váy như 1 búp bê.. cô bé này có lẽ chưa tới chục tuổi, hình như em bị lạc ng thân. Ánh mắt ngây thơ, nhút nhát, sợ sệt của em ngước nhìn nó rơm rớm như cầu khẩn. Nó dừng bước gặng hỏi nhưng thực sự vốn từ tiếng anh của nó rất kém, nó còn nhớ đã đứng gãi đầu nghĩ mãi ko ra từ nào để hỏi có phải em bị lạc mất mẹ ko… Cuối cùng nó cũng chỉ nhớ đc từ khóa lose để hỏi.. “do u lose your mother?” Ánh mắt cô bé như sáng lên tia hy vọng, có lẽ nó đã diễn đạt đc đúng ý cô bé.:) Cô bé bập bẹ lại gần đưa bàn tay bé nhỏ, bụ bẫm bám nhẹ vào quần nó như mong mỏi sự giúp đỡ. Nó suy nghĩ 1 hồi rùi hỏi tiếp.. “When did u lose your mom? And where?”... cô bé chỉ khẩn khoản ngước nhìn và lắc đầu lia lịa.. Vô lý, ko lẽ em ấy chưa biết nói?? :|

...
Trời đã về đêm muộn, nó ko có phương tiện đi lại và dường như nó cũng ko có khái niệm sẽ về nhà vì hình như nó đang du lịch ở 1 nơi đất khách quê ng. Nó rút đt tìm đến số mấy ng bạn, có lẽ đây là n~ ng đi cùng nó tham dự sự kiện vừa nãy và họ đã về nhà nghỉ trc… ko 1 ai bắt máy, tất cả đã quên nó và ngủ hết rồi sao?:(
Nó nhìn xuống em gái bé bỏng mà nó đang dắt tay, em có vẻ đói, mệt và gật gù dụi mắt buồn ngủ, bước chân e đã lững thững lại… Nó ko thể giúp gì hơn đc cho e vì đêm đã muộn, phố xá ko còn 1 ai, ko gian tĩnh lặng đến ngẹt thở, chỉ còn ánh trăng và đèn đg mập mờ. Nó đành dìu bế cô bé lên tìm 1 ngách nhỏ rẽ vào.. đến trc 1 bục cửa, nó dựa lưng ngồi bệt xuống. Cô bé nhanh chóng thiếp đi.. Nó cũng thấy díp mắt.. ngoài đg đêm thật lạnh! Thật tệ vì tấm thân nó ko đủ để che ấm cho cô bé.. Nó co ng khum lại để giữ ấm nhất có thể rùi lặng lẽ thiếp đi. Vậy là lần đầu tiên trong đời nếm trải 1 đêm vất vưởng nơi khak sạn ngàn sao của đã nó đã diễn ra như vậy đấy.:))

1 giấc mơ yên bình, kết thúc cũng là 1 giấc ngủ đưa nó trở lại hiện thực nhiều phiền muộn, nhàm chán.:)) Nó biết mơ mộng quá nhiều là tối kị. Điều đó sẽ hạ thấp giá trị của 1 con người trong mắt n~ nhà tuyển dụng nhân sự. Trc đây nó tự hào vì thật hiếm khi nó biết đến mơ mộng là gì nhưng, bây h nó nghĩ khác.. Cs nếu có đc n~ giấc mơ là 1 điều thú vị, nó giúp con ng cảm nhận đc thêm nhiều cung bậc cảm xúc mà thực tế họ ko có cơ hội trải nghiệm.

Qua giấc mơ, nó có cảm giác phải chăng vì thấy bạn bè xung quanh nhiều đứa có em bé đáng yêu mà nó đã bắt đầu khao khát có baby rồi sao?=)) Điều đó thật xa vời so vs n~ quan điểm nó đã đặt ra khi mà hiện tại nó chưa hoàn thành đc bước nào=))… phải có sự nghiệp, ổn định tài chính, củng cố sức khỏe, giải quyết dứt điểm hết mọi phiền muộn, rắc rối, nợ nần vs n~ kẻ khốn nạn khác.. như vậy mới ko còn tác nhân tiêu cực ảnh hưởng tới hp. Chỉ tiến tới vs n~ ng đã dành nhiều t/g tìm hiểu, n~ ng vô tư, chân thành, dễ hiểu và đồng cảm, càng tương đồng vs nó càng tốt để tối thiểu hóa các vấn đề phát sinh về sau.=)) Nó rất ghét breakup, điều đó khiến con ng ta trở nên chai sạn cảm xúc, vậy nên nó sẽ chậm mà chắc, êu nà cưới.=))

Ps : Để kết thúc series chuyện về n~ giấc mơ:)) Nó muốn nhắc lại.. trong quá khứ, nó chỉ nhớ 1 giấc mơ khủng khiếp.. tận mắt chứng kiến tai nạn trên 1 chuyến tàu, khiến nó mất mát rất rất nhiều ng thân, bạn bè và chỉ 1 mình nó sống sót, lồm cồm bò ra từ đống đổ nát.. 1 không gian hoang tàn, tăm tối, lúc đó là cảm xúc đóng băng trong sợ hãi, bàng hoàng đến vô cảm giống n~ lần nó tai nạn thoát chết ngoài thực tế.:)) Giấc mơ đó là giấc mơ có máu và nó biết đến điềm gở phải nhổ nc bọt ngay khi dậy nếu mơ thấy máu từ lần đó.

19/12/2012 Dream





19/12 Dream


Giật cả mình! Hãi hùng tỉnh giấc. Mỗi ngày 1 giấc mơ về n~ chuyện hoàn toàn khác nhau.




- N~ khung cảnh ở quê nội, quê ngoại, n~ lần chơi xa ngoại thành nơi ng quen… cuối cùng lại ngồi ăn 1 món gì đó ko tả đc ở đầu ngõ nhà ngoại.. Ngoại mềnh ở HN:)) Rùi 1 thèng bạn của bạn mua hoa đòi tặng con e mềnh khi nó vừa mới breakup.. bó hoa hướng dương ko chỉ màu vàng mà còn đổi đc nhiều màu và làm bằng giấy.=))
- Khung cảnh 1 trò chơi y hệt Fire Emblem 4 nhưng bối cảnh, nhân vật thay đổi nhiều mới lạ hơn, ko giống game cũ mà nó đã từng say mê 1 thời.
- Khung cảnh 1 buổi lên lớp ngay tại căn phòng lớn cũ kĩ ở nhà ngoại? hơi kì lạ! Dưới gầm bục giảng lại có 1 khoang chứa 1 chiếc máy cổ cũ kĩ rất lớn vs chằng chịt đồng hồ hiển thị, chiết áp điều chỉnh, n~ ánh đèn đỏ, trắng đan xen.. Trên nóc có 1 cục mang hình hài kì lạ mà khi nó kéo rời khởi máy thì lộ 1 khoảng không đen hun hút có âm thanh và gió lạnh như từ địa ngục toát ra phía sau, đèn 2 bên cỗ máy và trên cái cục nó cầm nháy đỏ, trắng liên tục, các kim chỉ trên đồng hồ co giật, quay loạn xạ..@@ Nó hoảng sợ, vội vàng đặt cục đó trở lại thì mọi thứ dần bt trở lại. Có vẻ nó đặt chưa chính xác nên ko hết đc n~ âm thanh, n~ luồng gió âm u hắt ra.. Phải mò mẫm, xê dịch từng tí cho đến khi âm thanh đó chịu dừng hẳn.. thiệt hú vía!

Về lại chỗ ngồi, nó đc nghe 1 ông thầy đặc biệt giảng giải, phân tích sâu sa về n~ nhức nhối trong xh VN.. ts thực trạng nền KT hiện nay suy yếu? ts quá nhiều cty, nhà máy sx ngừng trệ, phá sản? Ts chế độ quản lý của VN quá mức lỏng lẻo để kéo theo nhiều hệ lụy, tệ nạn, tham ô, gây nhiều tranh cãi, bất mãn? Ts nền giáo dục mở ra tràn lan, nhiều hơn rất nhiều so với các nước pt nhưng chất lượng thì lẹt đẹt, tệ hại? Ts y tế luôn thiếu hụt và càng ngày càng nhiều vấn nạn chết ng? v.v... n~ hình vẽ minh họa, n~ lời lí giải trên bảng rất đơn giản, dễ hiểu nhưng trong đầu nó lại chả lưu lại đc 1 đáp án cụ thể nào=)) Có lẽ vì đây là n~ điều mà nó muốn đc biết, muốn đc giải thích nguồn gốc sâu sa nên đã kỳ vọng trong mơ.=))

Chợt.. 1 vật lạ bay lên đập vào bảng văng vào ng thầy đã có tuổi khi đang viết bảng khiến cả lớp lặng người quan sát. Ng thầy dừng lại, từ tốn quay mặt ôn tốn nói.. “Anh chị nào ko thích tiết học này có thể vui lòng ra về! chúng ta đến lớp bằng sự tự nguyện chứ ko phải vì ép buộc”.
1 học viên có vẻ cocc, to cao vạm vỡ, gương mặt lạnh lùng, bặm trợn.. 2 tay vòng sau gáy, ngửa mặt, vắt 2 chân gác lên bàn, ngồi ngay bàn đầu tiên lườm mắt ko mảy may đếm xỉa. Cả lớp chột dạ, cúi mặt như bất lực..
Nhìn thái độ cả lớp, ng thầy biết ý bc xuống trc bàn học viên đó.. “chẳng hạn như em, tôi nghĩ em ko muốn ngồi trong lớp này, vậy nên em hãy vui lòng đi ra! Tôi sẽ ko nói nhiều cho đến khi em rời lớp”.
Nói rồi ng thầy lẳng lặng quay lưng đi ra 1 kệ sách trong phòng với lấy sách… học viên đó quoắc mắt lạnh lùng bật dậy, như 1 bóng ma bước nhanh tới sau lưng ng thầy.. rất nhanh sau đó.. 1 tiếng gọi "thầy ơi!!!" từ vài hs phía sau gần đó vừa cất lên thì.. 1 thanh kiếm dài kiểu kiếm nhật găm thẳng từ gáy chếch xuống xuyên lưng ng thầy. Cả lớp bàng hoàng, hốt hoảng chưa kịp thốt lên điều gì thì học viên đó quay mặt bình thản bước ra cửa như ko có chuyện gì.. chỉ vs 2 tay trần nó giỡ cả 1 mặt bàn cũ lên, lấy ra 1 tờ báo bên trong, quay trở lại vs gương mặt vô cảm, lót tờ báo nó nắm chuôi kiếm rút nhanh ra… Đứt cảnh, nó giật mình choàng tỉnh.. và thật may là ko có máu, n~ cảnh đó ko có máu! Ng thầy bị đâm cũng đứng trơ trơ bất động chứ ko gục xuống và ts thanh kiếm có thể đâm xuyên đc xương sống cứng 1 cách ngọt như vậy? ts cả lớp như dừng hình chết lặng ko 1 động thái? Nó vẫn còn vương lại cảm xúc hoang mang cuối giấc mơ đó.. sự sợ hãi đến ngộp thở rằng sau đó sẽ đến lượt nó lên thớt!>”<

Đó là n~ truyện rất khó coi mà trên thực tế nó đã từng chứng kiến dù mức độ ko đến mức nghiêm trọng, nặng nề như vậy. Trong xh này còn ẩn dật nhiều vấn đề giang hồ kinh khủng mà nó ko ngờ tới.. nó thực sự rất sợ phải giao tiếp trực tiếp vs nhiều ng dù biết n~ thành phần xấu xa nổi bật đó ko nhiều. Vẫn có rất nhiều ng tốt, nhưng n~ kẻ xấu mang dã tâm thâm hiểm lại ẩn nấp dưới hình hài n~ ng tưởng như rất bt đó, đôi khi là trong cả vai ng tốt và chỉ bộc phát khi có điều kiện nhất định và ở thời điểm thích hợp nào đó. Làm sao để phát hiện và tránh né khi n~ thủ đoạn thường đc lên kế hoạch rất tinh vi và muôn hình vạn trạng? Nó nhớ tới bộ truyện Kiseijuu mà nó từng yêu thích đã phản ánh khá chân thực điều đó khi n~ quái vật ăn thịt người có thể đội lốt trong hình hài n~ con người từ rất bt tới n~ ng đức cao vọng trọng.

Thực sự ko thể đếm đc trong xh hiện nay, bn con ng mới có 1 ng trung thành sẵn sàng hy sinh lợi ích bản thân vì ng khác như n~ trung thần trong phim dã sử? Bn ng sẽ sống nặng tình ng, coi trọng lời nói, trân trọng mối quan hệ hơn n~ giá trị vật chất thiết thực? Chi bằng cứ sống ích kỉ, khép kín, thà mang tiếng hèn nhát cho tâm hồn đc phơi phới, vui tươi, thanh thản còn hơn sa vào n~ cạm bẫy ngoài đời để trở thành sắt đá.=)) Nó thích yên bình, giản dị, cs an nhàn vừa đủ chứ ko tham vọng viển vông bởi nó biết bất cứ thứ gì cao sa đều có cái giá xương máu phải trả của nó.. Mà cuối cùng khi đạt đc rồi thì n~ thứ đó cũng trở thành 1 thứ rất bình thường, mau chán. Một khi con ng rắp tâm theo đuổi tham vọng sẽ ko bao h dừng lại đc bởi ko có 1 đỉnh cao nào thỏa mãn đc lòng tham ko đáy của con người. Chi bằng, tốt nhất cứ an phận thủ thường, ko nên đánh đổi n~ gì bản thân đang có để chuốc lấy hối hận thì hơn.=)) Đó là chân lý cuối cùng thường thấy ở rất nhiều phim, truyện.:)) Theo nó, mọi thông tin, văn hóa phẩm đều có ích,mang 1 thông điệp, giá trị riêng, vấn đề chỉ là bạn sẽ nhìn nhận, tiếp thu nó ở phương diện, góc độ nào.:)

18/12/2012 Dream





18/12 Dream


Lại 1 giấc mơ... Ếu hiểu có vấn đề gì mà mơ nhiều 1 cách lạ thường.=))




Nó thấy nó trong vai 1 sv trẻ đi thực tập, đến gửi xe ở 1 bãi vắng vẻ, hoang tàn giống như khu ổ chuột đổ nát của 1 nhà máy phế liệu đã bị bỏ hoang. Trước cánh cổng lớn xập xệ ra vào bãi, lác đác mấy đứa trẻ chỉ mới tầm hơn chục tuổi xíu. N~ ánh mắt còn ngơ ngác, ngây dại đang trông chờ ai đó đến thuê mướn chúng phụ n~ việc lặt vặt phù hợp.
Tình cờ từ trong đám trẻ nháo nhác đó, nó bắt gặp1 ánh mắt đen buồn, to tròn, lạc lõng như vô hồn đang dõi theo nó rất lâu. Một bé gái trong bộ váy ren trắng, trông thật khác biệt, tương phản vs đám trẻ xung quanh. Nó thấy trong mắt cô bé như mong mỏi, cầu cứu 1 điều gì đó ko thể thốt thành lời. Cô bé lặng lẽ, lủi thủi 1 mình 1 vẻ chứ ko ồ ạt, nháo nhác như n~ đứa trẻ khác. Điều đó khiến nó khựng lại trong giây lát, cảm xúc day dứt khó tả nhưng nó cũng chỉ là 1 sv nghèo, chỉ lo cho bản thân cũng dặt dẹo, éo le lắm rùi, sao có thể giúp đỡ chúng đc. Nó đành ngậm ngùi dứt áo bỏ lại tất cả, dắt xe vào bãi.
Khi quay trở ra, nó đưa mắt tới nơi cô bé ban nãy tìm kiếm nhưng.. cô bé đã có ng đón đi rồi sao? Nó có vẻ hụt hẫng, hối tiếc ngậm ngùi.. bỗng 1 bàn tay nắm lấy vạt áo nó từ phía sau. Nó giật mình ngoảnh lại.. vẫn đôi mắt to tròn, sợ sệt, e dè cùng gương mặt bầu bĩnh, đầy đặn, ngây thơ đó.. ánh nhìn quen thuộc, rụt rè với sự tò mò trc sự đời thường thấy ở n~ đứa trẻ. Khác với vẻ hoang dại của n~ bé khác, cô bé giống như 1 búp bê lạc giữa rừng hoang, giọng yếu ớt.. “Em muốn đi với anh!” Qua ánh mắt, nó thấy như đc gửi gắm 1 niềm tin, khao khát nhỏ bé trong cô gái. Nó hoang mang, đắn đo 1 hồi, ko biêt phải xử trí ra sao, chỉ biết gật đầu, dắt cô bé theo cùng vào nơi thực tập.

Nó thấy mình đi tham quan, dò hỏi tình hình ở 1 nhà xưởng bố cục giống như ngôi trường trung cấp kỹ thuật thuở trc nó học. Cuối h nó đc tập trung ở 1 căn phòng học giống như h lên lớp. Trong lớp có n~ bạn thân thuộc với nó từ cấp 2, 3… đặc biệt là có cả thằng bạn chết tiệt đang trốn nợ nó. Vẫn sự tế nhị, ngại làm xấu mặt bạn bè, nó chưa dám nhắc tới nợ nần và trò chuyện bt như ko có gì…
Đề bài yêu cầu trình bày, phân tích, các vấn đề em đã gặp, thấy đc trong buổi tham quan thực nghiệm hnay.. và 1 câu đánh giá chung chung, yêu cầu hãy viết lại câu đó dưới nhiều hình thức cụ thể khác nhau mà em liên tưởng đc. Nói chung là n~ câu hỏi rất mờ, tha hồ mà tưởng tượng bốc phét, dường như đó là sở trường của nó khi nó quan tâm, soi mói, chăm chú vào điều gì đó.
Cô bé theo nó thì vẫn kiên nhẫn đứng ngoài hành lang chờ đợi, đôi mắt lanh lợi, thông minh rất chịu khó quan sát xung quanh khiến nó cũng lấy làm lạ.. lí do gì khiến nhỏ đó chịu theo sau dai như vậy? Lúc đầu nó đã lo lắng, trẻ con vốn rất ham chơi, rồi sẽ gặp phiền phức, khó mà trông coi.. nhưng sự biết điều, kiên nhẫn, tự giác ở cô bé đã làm nó nghĩ lại và băn khoăn rất nhiều. Trong cô bé có n~ điều thật bé bỏng mà cũng có n~ điều thật lớn lao.
Trả bài, lúc ra về, nó đã chờ đợi sự tự giác từ thằng bạn khốn nạn nhưng con ng trơ tráo đó đã ko biết điều. Nó buộc phải lên tiếng nhắc khéo và thằng chó chết đó ban đầu giả vờ ko nhớ, nhưng sau đó cũng chịu nhận và lại khất hẹn như đinh đóng cột 1 cách quen thuộc như bao lần trước đó. Nó thấy thật ghê tởm khi n~ con ng này có thể hứa hẹn, thề thốt 1 cách trắng trợn, bừa bãi ko chút lăn tăn rồi chả 1 lần đúng hẹn. Quả nhiên ko ngoài dự đoán đó của nó, thằng chó chết đó biến mất 1 cách nhanh chóng lạ thường. Vs chúng, chỉ cần nợ đc, chằng bửa, nhằng nhụa đc của ng khác trc mắt thì dù có phải trốn chui lủi cả đời hay bỏ bê tất cả n~ thứ khác xung quanh cũng ko thành vấn đề. Nó đành tự nhủ sống ở đời phải biết chấp nhận n~ con người đó, lấy đó làm bài học để xa lánh, đề phòng n~ mặt trái trong cái xh này.

Nó rời lớp học, lặng lẽ tới bên cạnh xl cô bé đã để em đợi lâu và dắt cô bé trở lại bãi lấy xe. Nó thực sự rất ngưỡng mộ và yêu quý n~ bé có đức tính điềm đạm, kiên nhẫn, chịu đựng, ánh mắt hăng say quan sát, luôn tò mò, ham học hỏi với thế giới xung quanh nhưng hành vi lại luôn cẩn thận, từ tốn như bé. Thực sự đến lúc này nó vẫn chưa biết nên làm thế nào, liệu có phải con nhà ai đi lạc ko? Nó vốn ko quen bận tâm chuyện thiên hạ nên n~ lúc thế này nó thường hành xử rất vô trách nhiệm. Về trc bãi, nó để cô bé lại trc cổng, cô bé chăm chăm nhìn nó như vẻ nó phải trả cái gì đó cho cô bé vì cô đã cất công kiên nhẫn theo nó cả ngày hnay. Haha, ra là thế!:)) em bé ngây thơ này nghĩ, chỉ cần đi theo ai đó thì ng đó phải trả công cho em sao?=))
Bỗng có vài đứa trẻ khác xớn xác lại gần đưa cô bé tờ giấy gì đó và chỉ chỏ. Nó ko muốn dòm ngó chuyện riêng của em nhưng sự thất thần, sợ hãi trên khuôn mặt e khi xem mảnh giấy khiến nó thực sự tò mò. Nó vờ đi qua nhưng đã lén ngoái lại nhìn từ phía sau, nó thấy loáng thoáng trên đó ghi vài cái tên kèm theo n~ con số.. 40$/24h.v.v... Nó hoài nghi nhưng chưa hiểu chính xác ý nghĩa là gì nên phủi tay mặc kệ và tranh thủ lẳng lặng bước đi như ko có chuyện gì. Nó vốn vô tâm, ích kỷ, hờ hững vs mọi thứ xung quanh như vậy. Nó ko thể bận tâm hết mọi chuyện của thế gian đc, nó chỉ chú tâm hết mình tới n~ gì đặc biệt với nó, n~ ai cần nó, quan tâm nó thì nó trân trọng lại họ thôi.
Tới bãi, nó ko vội lấy xe mà lại chú chân tại nhà 1 ng quen. Trong giấc mơ, căn phòng nhỏ quản lý khu ổ chuột xập xệ này lại là của đại ka lớp trưởng thời trung cấp của nó.=)) Vẫn là cuộc trò chuyện, bàn luận quen thuộc xoay quanh vài vấn đề lặt vặt của máy tính và hỏi han cv, học hành, ty tình báo… Đc 1 lát thì ông anh nhờ dọn dẹp, vệ sinh phụ giúp. Nó đãng trí còn đổ nc lên bàn phím để vệ sinh cho kĩ giúp ông a nữa.=)) Thực sự là ếu hiểu sao lại mơ như vậy lun? Nc ngập bàn phím, nó lấy khăn lau khô, sấy rùi cắm lại xài vô tư mới ảo.=))… Dừng chân khá lâu ở đó, dường như nó làm thế vì miễn cưỡng trốn tránh cô bé kia hoặc vì muốn trốn nợ, sợ bị cô bé đòi cũng ko biết nữa.=)) Thâm tâm nó rất muốn làm 1 ng tốt, cưu mang, chăm sóc che chở 1 đứa trẻ tốt tính, có thể khiến nó khâm phục như vậy nhưng nó vốn tự ti về bản thân, khả năng ko có, nó chả có gì để có thể bao bọc, che chở cho ng khác đc cả.

Khi trời xế bóng, mập mờ tối, nó mới tạm biệt ông anh, lấy xe ra về. Dắt xe ra tới cổng.. đám trẻ trc cổng đã vãn hơn, chỉ còn lác đác vài đứa. Vậy là 1 ngày lang thang kiếm cơm đã trôi qua trong n~ tâm hồn nhỏ bé. Nó nhìn quanh, tìm bóng dáng cô búp bê trong chiếc váy trắng.. oh, cô bé vẫn ở đó, lủi thủi 1 mình ngồi gục mặt như đang khóc lóc, co ro ở 1 góc bục cửa gần cánh cổng lớn.. Vô lý! ko lẽ cô bé khóc vì bị nó quỵt nợ sao? hơhơ :v. Giá như lúc nãy, cô bé ko nói muốn đi theo nó, có lẽ nó đã ko day dứt như bây h. Càng lặng lẽ nhìn, nó càng ko khỏi lo lắng cho cô bé đáng thương này. Nó quyết định chống xe, lại gần hỏi han.. số phận chớ trêu, gia đình ko may thua lỗ, nợ nần, dây dưa thù oán giang hồ, thanh toán lẫn nhau khiến mái ấm gia đình e rơi vào thảm cảnh.. mất nhà, mất mẹ, mất người thân, cha bất tỉnh chưa rõ tình hình. Chúng diệt cỏ diệt tận gốc, 1 đứa bé vô tội như e cũng bị lùng giết. Trong lúc bỏ trốn gặp đám trẻ bơ vơ nên e trà trộn trong chúng. Vậy còn tờ giấy kia mang ý nghĩa gì? Nó chưa kịp hỏi thì…
Trời lúc này đã tối hẳn, loáng thoáng 1 nhóm ng có vẻ du côn tìm đến, mấy đứa trẻ nháo nhác! Cô bé hoảng hốt kéo tay nó bỏ chạy. Như 1 bản năng trốn chạy ko cần lời giải thích nó chạy theo cô bé trc sự rượt đuổi của đám ng lạ mặt vào 1 khoảng sân rất lớn sau dãy nhà đó. Nơi đây là bãi đỗ oto, cô bé kéo nó chạy theo vào 1 chiếc xe, nó vội thanh minh.. “a ko biết lái”. Cô bé khẩn khoản.. “a thắt dây nhanh đi, e lái đc”. Oác!:v Wtf!!! Điêu vãi lều ạ!=)) Làm sao 1 đứa bé chỉ mới hơn chục tuổi có thể lái ôtô trong khi to đầu như nó chưa 1 lần sờ tới vô lăng.:)) Thật bất ngờ! hóa ra cô bé này khá hơn nó tưởng rất nhiều và có lẽ đây là xe mà cô đã dùng để tẩu thoát. Trong lúc còn chưa kịp chấn tĩnh, bàng hoàng, ngước nhìn cô bé.. trong chớp mắt, nó thấy đẫm 1 màu đỏ tươi trên gương mặt non nớt của em.. Bàng hoàng giật mình trở lại, như linh cảm đc điều chẳng lành, nó vội tháo dây an toàn cho cả 2, mở cửa lôi cô bé lao ra ngoài chạy tìm chỗ ẩn nấp càng nhanh càng tốt… Trong phút chốc, một tiếng nổ lớn vang lên, bãi xe ngoài trời bốc cháy ngùn ngụt. Nép từ 1 bức tường gần kho tòa nhà trông ra, trc sự sợ hãi của cô bé và lo lắng của nó.. đám du côn truy đuổi đang hoảng hốt, giục nhau bỏ chạy. Có lẽ chúng sợ bị nghi là nghi phạm của vụ phá phách này. Hú vía! nó và cô bé cũng phải nhanh chóng lẩn khỏi nơi đây khi đám đông đang nháo nhác kéo đến bàn tán. Vậy là tình cờ, trong tình thế ép buộc, dù chưa hiểu cơ sự ra sao nhưng nó ko có lựa chọn nào khác, phải đưa cô bé theo về để an ủi, chấn an tinh thần.
1 căn trọ nhỏ hơi lụp sụp nhưng rất gọn gàng, ngăn nắp đúng vs bản tính của nó. Nó ở đây 1 mình dưới sự phụ cấp tài chính hỗ trợ từ ba mẹ và 1 khoản thu nhỏ từ công việc quèn mà nó đang làm thêm. Nó vốn là đứa chịu đựng, sống kham khổ, dễ thích nghi với mọi hoàn cảnh, có sao ở vậy và luôn trân trọng, hài lòng vs n~ gì nó có chỉ cần tránh đc phiền phức từ n~ ng nó ko thích.
1 ngày trôi qua, nó thêm hiểu về hoàn cảnh của cô bé.. n~ con số trên mảnh giấy là cái giá n~ kẻ lạm dụng cô vài ngày trc thỏa thuận sẽ trả cho cô hnay và trên đó là giờ hẹn gặp mặt. Nó hiểu đã có điều gì đó khó nói khiến cô bé ghê tởm, sợ hãi khi nhận đc tờ giấy này lần 2 nhưng cô ko còn nơi nào có thể đi và cô cũng cần tiền để sống và thăm nom tình hình ng ba bất động trong viện… Có lẽ n~ kẻ du côn truy bắt cô đã có đc tin tức nên mò đến thay cho n~ kẻ đứng tên hẹn kia… Thật may là lúc trc đó cô bé đã đi vs nó nên bọn chúng phải để lại giấy hẹn. Cs của cô đã thay đổi chóng mặt chỉ trong phút chốc. Trc đó vài ngày cô bé vẫn còn mái ấm, ng thân, gia đình.. còn bi h e ko có nổi 1 nơi nương thân. Vs 1 đứa trẻ chỉ mười mấy tuổi, đó là cú sốc quá tàn nhẫn, làm sao em có thể vượt qua? Tuy nhiên ở cô bé lạnh lùng, nhỏ bé này có 1 nghị lực sống phi thường khiến nó ko khỏi ngỡ ngàng, thán phục. Cô bé nài nỉ nó xin đc ở lại để trả ơn cứu mạng và hứa sẽ cố gắng làm tất cả có thể để ko thành gánh nặng cho nó. Nó đắn đo, ko nỡ bỏ rơi cô bé đáng thương nhưng cưu mang sẽ rất khổ cho cả 2 và nó bắt đầu cân đo đong đếm.. giúp cô bé này để làm gì? ko phải con nó, cũng chả thể là ny nó, cũng ko ruột thịt, nó cũng ko phải ng có điều kiện để có thể cưu mang ng khác. Nó phải làm thế nào?...

Cô bé còn nhỏ tuổi nhưng rất ra dáng ng lớn:)) hành vi luôn chuẩn mực như nàng công chúa, ý thức tự giác, kỷ luật cao, chăm ngoan, gọn gàng, linh hoạt, chịu khó hơn bao h hết. Nó hiểu gđ cô đã nuôi dạy cô tốt tnao. Vs nó đó là hình mẫu lý tưởng mà nó luôn trông đợi, luôn cố gắng phấn đấu học hỏi từ rất lâu. Nó chỉ tiếc, nó ko xứng đáng, nó ko có quá khứ đc nuôi dạy tốt như vậy. Gia đình nó đi lên từ 2 bàn tay trắng, ba nó chân đất ra thành phố, ăn nhờ ở đậu, nó phải phụ giúp n~ việc lặt vặt từ nhỏ…
Nó hiểu lớn lên cô bé sẽ có vô số vệ tinh, n~ ng giỏi giang, cao ráo, bảnh bao, giỏi thể thao hay là 1 tài năng nổi bật ở lĩnh vực nào đó đeo đuổi. Sẽ có nhiều lí do, nhiều nguyên nhân để cô bé nhìn nhận ra và suy nghĩ lại.. nó chỉ là ng rất bình thg, lầm lũi, vất vả chứ ko mang tướng mạo sang trọng, uy nghi, tương lại ko sáng lạng để tương xứng vs cô, lo cho cô đc cs tốt như gđ cô đã làm. Nó ko đc nét ng thanh cao như cô, nó là thèng sv rất giản dị, cùi pắp. Giá như cô bé ko mang gương mặt, nc da, dáng vẻ của 1 cô búp bê trong tủ kính, mà trong 1 hình hài tương đồng vs nó hơn, có lẽ nó sẽ tự tin mà nuôi 1 suy nghĩ đẹp hơn cho 2 ng.:)) Đc tự tay chăm lo, bao bọc, nuôi nấng, cùng rèn rũa, nung nấu n~ suy nghĩ, tư tưởng vs ny là điều nó mong đợi bởi đó là quá trình hình thành sự đồng cảm, thấu hiểu lẫn nhau, là nền tảng để xây dựng hp…

Nhiều năm sau đó, nó vẫn là 1 fa chính hiệu.:)) Cô bé đã trưởng thành hơn nhiều, cô ra trường và có bạn trai tốt, yêu thương cô thật lòng hơn bao h hết. Thấy cô tươi cười hp, nó mãn nguyện vì đã hoàn thành sứ mệnh trong vai trò ng anh, cũng như ng bố mà giây phút tình cờ, định mệnh giao phó cho nó. Đó là 1 chặng đg gian khổ, phải trốn tránh, thay đổi cô thành 1 ng khác, phải động viên, an ủi cô qua cú sốc tinh thần nặng nề khi ng thân cuối cùng của cô cũng sớm phải ra đi mà chưa 1 lần đc nhìn cô và nó. 1 quá trình uốn nắn, giảng giải lý tưởng tốn nhiều nc mắt để có thể giúp cô đi đc đến ngày hôm nay.

Chấm dứt 1 giấc mơ kì cục nửa hư, nửa thực, phi thực tế và đc hư cấu, khó hiểu hơn cả trong phim.=)) khi nó phải lòng 1 đứa bé kém nó hơn cả chục tuổi:)) Nhưng kết cục là điều mà nó quan tâm hơn cả. Dẫu ko phải 1 cái kêt như nó mong đợi vì nó sống nặng về lý tưởng xa rời thực tế. Mục đích sống của nó ko vì bản thân mà vì mong muốn có đc n~ đứa con tuyệt vời, niềm tự hào cho nó sau này. Bởi, số phận, nghĩa vụ của nó khi sinh ra trên cuộc đời ko phải là cố gắng làm giàu, đổi đời cho bản thân mà là chuẩn bị thật tốt cho tương lai thế hệ con cái sau này. Nó nghĩ, mỗi con ng sinh ra đều mang theo 1 hình hài, tướng mạo, trí tuệ, khả năng tương ứng với sứ mệnh. Nên tìm hiểu để biết mình nên làm và dừng lại ở n~ việc gì, đừng quá phung phí thời gian, cố gắng vượt quá giới hạn của bản thân. Nó hiểu tính cách và khả năng của nó, biết đc nó là ai, đoán đc phân khúc của nó ở đâu. Khi nó ko đủ n~ tố chất để vươn đến n~ sứ mệnh to tát thì nó sẽ cống hiến tất cả cho ng xứng đáng hơn. Giống như khi coi 1 bộ phim, n~ ng ko mang sứ mệnh, năng lực 1 bậc thánh nhân thì sẽ một lòng phò tá cho 1 ng mà họ cho là xứng đáng. Còn thực tế thì giành giật, dùng quyền lực, tiền bạc, quan hệ để can thiệp nên mới có n~ kẻ ngồi trên rất cao nhưng mang phẩm chất của n~ kẻ cặn bã đến thảm hại.
F*CK!!! ┌П┐(-`O´-)┌П┐

4/12/2012 Dream



Bao nhiêu lâu rồi, nó chả biết đến giấc mơ là gì.:)) Mỗi năm nó chỉ mơ số lần đếm trên đầu ngón tay, vậy mà ko hiểu lí do gì đã khiến nó mơ liền 2 ngày liên tiếp???

Mọi kí ức về n~ giấc mơ thường phai nhạt rất nhanh khi bừng tỉnh. Nhưng lần này, nó lại tức tốc muốn ghi lại ngay giấc mơ vừa trải qua. Phải chăng nó đã ép sờ a quá lâu rồi nên não bộ có vấn đề phát bệnh?=)) Hay vì tiết trời trở lạnh nên nó muốn níu giữ giấc mơ về n~ khoảnh khắc ấm cúng, hp để sưởi qua mùa đông?=”>


Nó thấy nó đứng trc 1 tòa tháp cao vời vợi rùi.. nó hì hục chạy, leo trèo như n~ cảnh quay trong God of War vậy.=)) Có lẽ vì đó là n~ khung cảnh mà nó đặc biệt ấn tượng trong đầu khi nó nhập vai Kratos trong game… Nó tới đỉnh tháp, trc mặt nó là 1 cánh cửa lớn, bệ vệ, điêu khắc hoa văn sắc sảo, cổ kính. Nó tới gần, cánh cửa từ từ tự mở.. Oaaa!!! 1 căn phòng lớn, cảnh vật long lanh, lộng lẫy, mọi thứ đều sang trọng như cung điện cổ tích.. Nó thấy mình thật thấp bé, tương phản với cảnh vật nơi đây, trong nó là cảm giác rụt rè, ngỡ ngàng, tò mò khi bc qua n~ căn phòng lấp lánh hào quang. Bố cục phòng trí nơi đây như Castle của vua Albert trong Legend of the Dragoon vs bản nhạc du dương mà nó iu thích vậy.:)) Đến căn phòng cuối cùng, dường như là 1 phòng ngủ, nó thấy 1 ng ngồi trc bàn trang điểm.. ng đó chợt đứng dậy và quay lại đưa mắt nhìn nó.. là 1 cô gái đẹp, kiêu sa, lộng lẫy, sắc sảo, khiến nó hoang mang, thấy mình càng nhỏ bé, hổ thẹn hơn…
Thoắt ẩn thoắt hiện, nó lại đứng sau 1 cánh cửa lớn, trước mặt là hành lang cầu thang xoắn ốc sâu hun hút như dẫn đg xuống địa ngục vậy. Nó lặng lẽ bước xuống và tụt qua nhiều đoạn tường kỳ quái??? Có lẽ vì nó ấn tượng n~ cảnh game thần thoại Hy Lạp khi xuống địa ngục trong GOW. Cuối n~ bậc thang tăm tối, hun hút mà nó đang đi là ánh sáng chói lọi hắt vào khoảng không âm u, lạnh lẽo...

Trong chớp mắt, trc mặt nó lại là 1 cánh cửa gỗ cũ kĩ, xập xệ đậm chất làng quê VN. Như 1 thói quen từ lâu, nó thò tay mở then cửa đi vào. 1 khoảng sân lát gạch đỏ dài rộng, có giàn cây đổ bóng mát xuống sân trc thềm nhà, len lỏi trong đó vài tia nắng yếu ớt bên cạnh 1 khoảng trống ngập nắng vàng. 1 không gian có tiếng chó mèo, có mấy đứa trẻ đùa cười, có bà cụ lom khom ở xa cuối sân đang lặng lẽ, chăm chăm nhìn về phía nó với vẻ băn khoăn. Nó bước tiếp và 1 ng cgai trẻ nhỏ nhắn, mong manh, giản dị, mộc mạc như rất quen thuộc, mang nét mặt rạng rỡ, vui mừng bc ra nhìn nó. Chắc cô gái thân thiện, dễ thg ấy là chị lũ nhỏ và cháu bà cụ.:))…

Phút chốc, mọi thứ bị xóa nhòa, nó lại thấy mình tay trong tay cô gái ấy đứng ở tòa lâu đài lộng lẫy ban đầu với vẻ ngạc nhiên của cả hai. Nó rụt rè dắt cô gái chậm bước trên thảm đỏ qua n~ căn phòng sang trọng. Tới phòng ngủ cuối cùng vẫn là ng cgai kiêu sa, lộng lẫy đang quay lưng.. cô ấy ngoảnh lại, ngước mặt đưa mắt liếc xuống nhìn nó và cô gai với đầy vẻ khinh khỉnh rồi lại quay lưng thướt tha lướt đi như bóng ma lạnh lùng đang nổi giận. Nó chưa kịp hiểu gì thì… lại thấy mình đang đứng trước chuỗi cầu thang sâu hun hút trc đây nhưng lối đi trở nên gập gềnh, đổ náp với cô gái nhỏ bé, mong manh dễ vỡ, gương mặt đầy mệt mỏi, khó nhọc trên tay. Như cuộc chơi thử thách time trong series games RPG, FF.. =)) nó vội vàng bế cô gái chạy thục mạng như điên, quên hết mệt mỏi, băng qua n~ bậc thang, n~ chướng ngại đổ nát, n~ đoạn dốc… và đến khung cửa phát sáng cuối tòa tháp…
Trc mắt lại là khung cảnh thanh bình, thoáng tiếng chim chóc, mái nhà đơn sơ và cô gái mềm mỏng trên tay nhưng trong 1 không gian yên ả, ko 1 bóng ng, ko ồn ào, chỉ còn cảnh vật tĩnh lặng khẽ lung lay trong gió và 1 ko gian ngập nắng. Nó đưa cô gái nằm nghỉ trc phòng chính và săn sóc bằng tềnh êu trong sáng như cổ tích.=)) Đang đến đoạn 2 hơi thở nín nặng, phá vỡ sự ngại ngùng, dè dặt, xấu hổ bằng sự ngọt ngào, mềm mại thì.. lũ trẻ ồn ào trở về vs bà cụ. Nó chợt bất giác giật mình, sợ hãi, ngại bị phát giác thì bừng tỉnh, hóa ra chỉ là giấc mơ. Oohoho =))

Nó ko hình dung đc chính xác gương mặt bất kỳ nhân vật nào, mọi thứ dường như chỉ mờ ảo vs vài nét ấn tượng, biểu cảm thỉnh thoảng thoáng qua. Nó nghĩ giấc mơ đã khắc họa khải quát phần nào n~ suy nghĩ, tâm tính hình thành trong nó suốt gần 25 năm.:)) hình tượng n~ nhân vật chính, công chúa, hoàng tử, n~ ng mang tính cách khá hoàn hảo hư cấu từ trong cổ tich, sách truyện, game, phim ảnh… vốn là n~ hình mẫu lý tưởng mà nó tôn thờ, ngưỡng mộ, đeo đuổi học hỏi bấy lâu.=)) Cũng chỉ vì thế mà nhiều khi nó thấy hình như nó đang cố gắng biến bản thân cho giống cái ng mà nó sẽ dành tình cảm, yêu quý mai sau.=)) Hay đôi lúc lại nghĩ giá mà có thể phân thân làm 2 hoặc giống như trong 1/2 Ranma.=)) Tuy nhiên, đó cũng chỉ là cảm xúc nhất thời vì trên thực tế có khá nhiều ng để lại cho nó ấn tượng đặc biệt mà nằm ngoài sức tưởng tượng hạn hẹp, nông nổi của nó.:)).. Thôi thì cứ chờ đợi, âu cũng là cái liễn, ra sao thì cũng có số cả rùi. Một lúc nào đó nó sẽ gặp 1 nửa kỳ vọng của mềnh.=))


http://phapluattp.vn/20100630025523314p1060c1105/co-hay-khong-nguoi-ban-doi-hoan-hao.htm